mặt  cảm xúc,   tranh cãi thêm với họ, chỉ trực tiếp đưa  ký ức, bày  sự thật  mắt.
Châu Hòa bàng hoàng, mở mắt , giấc mơ   quá thật,  cô tưởng như sống  trong nó.
Trong giấc mơ, cha  cô tuyệt vọng tự tử vì hỏa hoạn ở kho hàng, ở cô nhi viện, cô  một thứ gọi là “hệ thống” bắt ép, buộc cô  yêu Quý Lâm, cô ghét bỏ Quý Lâm  bỏ trốn.
Cuối cùng trong cơn ngu dại, sinh con cho  .
May mà chỉ là giấc mơ, nhưng tiếng “ting” trong đầu khiến cô rùng  lạnh sống lưng.
Hệ thống  với cô: “Đây là một câu chuyện cũ. Cô  là nữ chính, gia đình tan nát,   mất hết,  bắt nạt ở cô nhi viện, thi trượt đại học, chen chúc trong căn hầm nhỏ hẹp và ẩm ướt, trở thành kẻ  tự chăm sóc  bản  — tất cả đều là thử thách do hệ thống tạo , để cứu rỗi nam chính.”
Châu Hòa tái mét mặt.
Mọi thứ trong giấc mơ vẫn hiện lên rõ ràng  mắt.
Cô vốn bướng bỉnh, những ngày  thao túng kiểm soát , thật chẳng khác gì sống trong địa ngục.
  vẻ hệ thống  khác. Nó : “Kí chủ  yêu của , mục tiêu duy nhất mà cô cần chinh phục chính là  mà  yêu thương.
Đó là nhiệm vụ duy nhất của . Những việc khác cứ để  lo.”
Mười năm , ký ức về cơn ác mộng đó, Châu Hòa  hầu như quên hết, chỉ còn nhớ tuổi thơ thường ôm cha  mà  sướt mướt.
Cha  Châu Hòa còn tưởng cô  vật gì bám , sợ đến mức hồn phi phách tán.
Dây chuyền trường thọ, Phật ngọc gì cũng đeo cho cô, cuối cùng  nhờ một lão đạo sĩ dùng nước bùa giải quyết tất cả.
Cùng với sự trưởng thành của con gái, họ mới   yên tâm, nhưng vẫn âm thầm lo lắng: Châu Hòa  thứ đều , chỉ tính tình quá bướng bỉnh, cao ngạo.
Dù là học quyền  lúc nhỏ  lớn lên học ngôn ngữ ký hiệu và luật pháp, dù kiên trì miễn phí tư vấn pháp luật cho  điếc câm, cô đều cương quyết theo ý ,  ai  thể can thiệp  quyết định .
“Ký ức của    ép cắt ngang đủ ! Rốt cuộc nam chính  xuất hiện lúc nào mà  nhiều nam đến thế?
Cuối cùng nữ chính thích ai?
Cả mười năm kịch bản chỉ thấy nữ chính học quyền , thi đại học, bào chữa cho  ,  ăn uống vui chơi cùng bạn bè.
Mười năm , vẫn chỉ ăn uống vui chơi, bào chữa cho  .
“Khi ngươi  nhiệm vụ , vì Châu Hòa tính cách quá mạnh, ngươi mới  thể  thành tích ,  còn thêm hẳn tình tiết tái sinh, ngươi  còn  quá trớn,  nữ chính quên hết  thứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-la-he-thong-toi-rat-phien/chuong-7.html.]
Có hệ thống  nhịn , đập bàn:
“ là hệ thống năm nào cũng xếp cuối,  nhiệm vụ lười biếng mà  ủng hộ,
thế mà  lãng phí thời gian quý báu của  ,  cái trò ‘trọng tài xét xử’ , thật tức c.h.ế.t  !
Chỉ vì ngươi   đưa nam chính  ,  tuyên bố ngươi  tội!”
Thẩm phán thứ hai yên lặng, để    ầm ĩ,  lẽ là cố ý,  gây bất mãn cho tất cả.
“  giao nam chính cho nhà họ Quý , lấy thận  , đổi cho kẻ quyền lực,    gì ,  cũng bất lực!”
Thở dài một tiếng, ngay cả sợi tóc cũng như chất đầy hối hận.
“Không  ngươi giao nam chính cho nhà họ Quý  gì?”
Hệ thống  trừng to mắt, hận  thể bóp c.h.ế.t .
“ cứu rỗi   mà, nam chính vì là con ngoài giá thú, thiếu tình thương, mới trầm cảm.
 đưa thẳng cho cha ruột, chẳng  là cứu rỗi lớn lao ?”
“ theo cách ngươi phát triển như , nữ chính chẳng cần tồn tại nữa!”
Thẩm phán tiến sát từng bước, chất vấn:
“Theo ngươi , Châu Hòa chỉ là cứu rỗi nam chính, chỉ là công cụ  nổi bật nam chính thôi ?”
 cũng  chịu thua.
“Chỉ vì nam chính trầm cảm, tự ti, nữ chính  nhiệt tình,  bụng, thì cô   cứu  , yêu  , vì   mà hi sinh tất cả.
Vậy loại nữ chính như thế thật sự chẳng cần tồn tại, hơn nữa nữ chính  yêu  , đó chính là hành hạ  , là hình phạt  nhất dành cho  .
 để nữ chính quên hết  thứ, bắt đầu một cuộc sống mới, chẳng  là trừng phạt càng triệt để hơn ?
Các vị  đây, hãy tự hỏi lòng : rốt cuộc  là hệ thống của nữ chính,  là kẻ kết nối, mai mối cho nam chính?”
Dù lời lẽ  gay gắt, hiệu quả   rõ rệt. 80% bầu chọn  vô tội.
Vậy  chọn thế giới mà cô  duy nhất  thành nhiệm vụ.
Thẩm phán thứ ba giữ thái độ ôn hòa nhưng kiên quyết, trích xuất ký ức của , phóng lên màn hình xung quanh.