11
Sao    xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ tới bắt ?
Nghĩ ,  hiểu    chút sợ hãi.
"Manh Manh, em  ?"
Ninh Soái đưa tay lay lay  mắt .
"Không ."
 tự nhủ trong lòng.
 và Cố Tư Nghiệp chỉ là  qua đường,    đến nỗi chấp nhất với  như  chứ?
Hơn nữa, cho dù     bắt , thì cũng  bắt  mới !
12
Đi  lâu,  đến nơi.
Một quán nướng.
Dưới đất rải rác đầy giấy ăn và rác  qua sử dụng,  bàn cũng dính dầu mỡ, ruồi nhặng bay vo ve rõ mồn một.
Thấy  trai ung dung tìm chỗ  xuống,  nhịn cơn khó chịu trong lòng,  cạnh  .
Trong lúc chờ đồ nướng,   kìm  mà hỏi: "Anh ơi,    thành  thế  ạ?"
Ninh Soái bây giờ trông  nhếch nhác,   khác với khi còn là chanh.
Hồi còn  cây chanh, chúng  là hai quả chanh tròn trịa, mọng nước và vàng óng nhất  cây.
"Thành cái dạng gì? Anh sống   ?" Ninh Soái ưỡn ngực.
   gì.
Dưới cái  chăm chú của ,  trai   cởi bỏ lớp vỏ bọc.
Anh  thở dài một tiếng: "Em cũng , chúng  là chanh, thích khoe khoang, phô trương, đó là bản tính. Hơn nữa, chỉ  thu thập đủ giá trị ngưỡng mộ, chúng  mới  năng lượng duy trì hình dạng con ."
"Trong giới chanh, càng chua   càng ngưỡng mộ, nhưng ở thế giới con ,  tiền   mới ngưỡng mộ."
" kiếm tiền khó quá! Anh tiết kiệm cả năm, kiếm  bao nhiêu tiền chỉ đủ mua một cái túi Chanel."
13
Anh trai  đưa cho  chiếc túi đen: "Em mới đến nhân gian, mượn cái túi  mấy ngày, mỗi ngày em  ngoài  dạo vài vòng,   sẽ ngưỡng mộ em."
 cầm túi lên , ngoài logo Chanel , dường như   gì khác biệt.
Và nếu   nhớ nhầm, thì một   hầu nhà Cố Tư Nghiệp cũng  loại mác   .
Nhìn vài ,  đặt túi lên bàn.
Chưa kịp đặt vững, Ninh Soái  vội vàng cẩn thận nhặt túi lên: "Tiểu tổ tông của  ơi, cái túi   nâng niu  ? Không thì cầm cái túi   ngoài,   còn tưởng là hàng giả thì !"
: "...  ơi,  ăn mặc như ,   cũng  nghĩ  cầm đồ thật  ạ!"
"Với  lúc   đào rác..."
Lời    xong,    trai cắt ngang: "Em   , trong đống rác   nhiều túi xách giá trị, mua về sửa  là còn dùng ."
Nghe ,  im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-la-mot-qua-chanh-tinh/3.html.]
Ngay cả khi đồ nướng  dọn lên,  cũng  cảm thấy thơm ngon.
 cảm thấy   lừa dối, bởi vì  đây khi còn  cây,  trai   từng hùng hồn  với ,   sống trong biệt thự,  xe sang, ở nhân gian  ăn phát đạt.
Thế nhưng  thực tế,   sống trong nhà kho bỏ hoang, sống bằng nghề nhặt rác.
"Anh ơi, thực    thể sống bằng nhan sắc mà!"   ở đây   thể cảm nhận  từng chút năng lượng  truyền  cơ thể.
Trông xinh ,   cũng sẽ ngưỡng mộ.
Nghe lời , Ninh Soái  lộ vẻ sợ hãi: "Em   hồi   phụ nữ quấn lấy đáng sợ thế nào . Thôi, đừng  nữa, mau ăn ."
14
Ninh Soái nhét cho  một xiên thịt nướng, cay tê đầu lưỡi, khiến mắt  đỏ hoe.
"Uống chút rượu , uống bia là  ."
  phòng  tiếp nhận ly rượu uống một ngụm, càng cay hơn.
"Khụ khụ..."  ho dữ dội.
Lúc  Ninh Soái mới  chút chột , đưa nước cho  và vỗ lưng : "Manh Manh! Em  quen thôi,   quen  sẽ  hơn."
  mới hồi phục , còn  kịp phản bác Ninh Soái,  thấy chiếc xe mà Cố Tư Nghiệp   lâu  đó dừng  ở  xa.
Chẳng lẽ   thật sự tới bắt ?
Cho dù   tới bắt ,  lén bỏ trốn,   nhất định cũng sẽ tìm  gây phiền phức.
Nghĩ ,  trốn  bàn,  Ninh Soái: "Anh ơi, chúng   mau!"
"Cái đó  , bữa nướng   rẻ,  ăn xong  mà  ."
"...   lột vỏ chanh của em  đến ."
15
Nghe , Ninh Soái đập bàn  dậy: "Ai? Ai dám bắt nạt em gái !"
"Chính là...  đó."  yếu ớt chỉ  Cố Tư Nghiệp  bước xuống xe.
Ninh Soái  đầu  với vẻ hung hăng,  thấy Cố Tư Nghiệp, khí thế kiêu ngạo lập tức xìu xuống: "Mẹ kiếp, cái xe đó, hình như   thế giới chỉ  một chiếc. Manh Manh, đó là ai? Sao em  đắc tội với  ?"
 đơn giản kể  cuộc gặp gỡ giữa  và Cố Tư Nghiệp cho  trai,  đó  cho    những gì  : "Anh  tên Cố Tư Nghiệp, hình như là chủ tịch tập đoàn Cố thị!"
"Tập đoàn Cố thị!" Anh trai  suýt nữa hét lên,  vội bịt miệng   , kéo   cùng  xổm xuống.
Ninh Soái vẻ mặt đầy kích động: "Manh Manh, em   tập đoàn Cố thị đại diện cho điều gì ?"
"Đại diện cho cái gì?"  vẻ mặt ngây thơ.
"Tập đoàn Cố thị là doanh nghiệp hàng đầu, Cố Tư Nghiệp càng là   đầu bảng xếp hạng  giàu nhất thế giới. Chỉ cần em ở bên  , em sẽ  vô  đồ xa xỉ, vĩnh viễn    ngưỡng mộ, hiểu ?"
"... nhưng    lột vỏ chanh của em!"
Nghe , Ninh Soái vẻ mặt hận sắt  thành thép: "Đó   là  lột da em, là... là..."
"Là  cái gì?"
Dường như  điều gì đó khó , Ninh Soái bực bội gãi đầu.
"Sau  em sẽ hiểu. Nhớ kỹ,      lột vỏ chanh của em, em đừng phản kháng."
Nói xong câu , Ninh Soái kéo  dậy, đẩy  về phía Cố Tư Nghiệp đang  tới.
Mãi đến khi  Cố Tư Nghiệp ôm chặt  lòng,  mới phản ứng  chuyện gì  xảy .
Mẹ kiếp!    trai bán  ?