đặt tầm mắt  ông bà lão đang   đất:
"Thế nào? Nhận  ?"
Nhìn bộ dạng của họ thì  vẻ vẫn  nhận ,  nhắc nhở:
"A Lan đó! Mấy tháng , hai    còn bảo cô   mua rau ?"
  hì hì:
"Không nhớ  ? Thôi ,  để A Lan giúp hai  hồi tưởng ."
"À còn nữa, hai    tuân thủ quy tắc trò chơi,   ăn thức ăn  rõ nguồn gốc, nên   cho hai  một bài học nhỏ, bây giờ, món chính đến !"
 nghiêng đầu thì thầm với A Lan: "A Lan, tạm biệt bố  chồng của cô ."
A Lan gầm lên một tiếng, lao vút về phía hai .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"A! A Lan!  sai ,  sẽ  kén cá chọn canh nữa, cô đừng g.i.ế.c —"
" là bố chồng cô mà—"
Nhìn cảnh tượng thảm khốc trong nhà,  hài lòng  đến nơi tiếp theo.
***
Tiếp theo là 901.
Trong căn hộ của  đàn ông tinh   hai vị khách: cô gái nhỏ ở phòng 802, và tên du côn ở 803.
 chủ nhà hiện tại    lắm.
Người đàn ông tinh   tên du côn đè chặt xuống đất.
Phòng khách bừa bộn, như  trải qua một trận hỗn chiến.
"Hai  điên  ?     sẽ giải quyết vấn đề   sống sót  mà!"
"Khạc! Mày thật sự nghĩ tao   mày nặng nhẹ thế nào ?" Tên du côn nhổ nước bọt  mặt  đàn ông tinh , "Mày còn  lừa tao ?"
"Mấy đứa học đại học bọn mày đúng là khác thật ha, còn dám đùa giỡn tao ?"
Tên du côn siết chặt cổ  đàn ông tinh .
  đàn ông tinh  dù  cũng là  trưởng thành, tên du côn  thể siết c.h.ế.t  .
Vùng vẫy vài phút, tên du côn sắp  giữ   đàn ông ưu tú nữa, thấy tình hình  , hét lớn với cô gái nhỏ đang  bên cạnh ngắm móng tay:
"Nhìn cái gì mà ! Không mau giúp một tay!"
Cô gái nhỏ đảo mắt: " cứ nghĩ  giỏi lắm cơ."
"Nhanh lên đừng  nhảm!"
Cô gái nhỏ móc con d.a.o quân sự từ ghế sofa :
"Oa sắc bén thật, Trần Tắc Ngôn  đúng thật,   giấu một con d.a.o trong ghế sofa."
"Đừng ngắm nữa mau g.i.ế.c  !"
Cô gái nhỏ vẫn  hì hì: "Hung dữ cái gì mà hung dữ chứ?"
Sau đó, cô  giơ d.a.o lên c.h.é.m mạnh xuống.   nhận nhát d.a.o   là  đàn ông tinh ...
Mà là tên du côn.
"Mặc dù  là bạn trai , nhưng   sống mà, nên, phiền   c.h.ế.t ."
Cô gái nhỏ vẩy m.á.u  dao,  về phía  đàn ông tinh  đang thở phào nhẹ nhõm  cơn hoạn nạn.
"Cô... tại ...  giúp ?" Người đàn ông tinh  hít thở  khí trong lành.
"Ai  giúp ?" Cô gái nhỏ nghiêng đầu,  đó nhanh chóng và dứt khoát cắm d.a.o  tim  đàn ông tinh .
Máu b.ắ.n tung tóe lên mặt cô gái nhỏ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-la-nguoi-choi-bi-san-giet-tap-the-nhung-ho-khong-biet-toi-chinh-la-npc-ra-luat/chuong-10.html.]
"Tự  đa tình."
  cô gái nhỏ g.i.ế.c  như thái rau, tò mò  đến bên cạnh cô , tựa đầu  vai cô .
"Cô thật là thành thạo."
"Vớ vẩn,  đây  g.i.ế.c  như mổ heo ."
"—Khoan , cô    c.h.ế.t  ?"
Cô gái nhỏ theo phản xạ trả lời câu ,  đó lập tức nhận , vung d.a.o c.h.é.m về phía .
  tránh, mặc kệ lưỡi d.a.o lao tới.
 lưỡi d.a.o xuyên thẳng qua cơ thể ,  để  bất kỳ tổn thương nào.
Đối phương là một sát thủ,  thể một đao chí mạng, còn  thì kháng sát thương tối đa, tự động hồi sinh.
  hiền lành: "Đừng nóng nảy thế chứ, hàng xóm láng giềng với , đừng  mất hòa khí."
Cô gái nhỏ  c.h.é.m  một nhát: "Ai mà hàng xóm với mày!"
   tránh,  cô gái nhỏ tức giận vô ích.
"Thôi  , nếu cô  thừa nhận  là hàng xóm của cô,   cũng  cần   thiện nữa—"
Sắc mặt  lạnh , lãnh đạm  cô , búng tay một cái:
"Tiểu Hồng, giải quyết cô ."
Một bóng  đẫm m.á.u mặc đồng phục học sinh xuất hiện phía  cô gái nhỏ.
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của cô gái nhỏ,     vẻ vui mừng khi gặp  quen,   một tiếng.
"Trông quen ?"   tủm tỉm hỏi, "Cô  là bạn học cấp hai của cô đó, cô thích nhất là dùng cây lau nhà úp lên đầu cô  mà."
"Sau đó cô  nhảy lầu tự tử, cô  trại giáo dưỡng, cô quên  ?"
"Ôi chao, thật là  quên, Tiểu Hồng, cô giúp cô  nhớ  xem nào."
 cúi đầu xem giờ: "Thời gian hẹn sắp đến ,   về  đây."
Nghe tiếng rên la thảm thiết của cô em gái và tiếng nhai ngốn ngấu vui vẻ của Tiểu Hồng, tâm trạng  khá ,  ngân nga hát  trở về căn 804.
Cửa phòng Trần Tắc Ngôn vẫn đóng chặt.
Anh  thật là   khái niệm về thời gian,  thở dài lắc đầu, bước đến gõ cửa phòng  :
"Trần Tắc Ngôn, sắp đến giờ ,    ?"
Đáp   là một sự im lặng.
Được thôi, núi  đến với  thì  đến với núi.
 xoay , lách  chui qua khe cửa.
"Bất ngờ !"
Trong phòng   ai,  vẫn giữ nụ  tươi  mặt, bước  trong.
Phòng của Trần Tắc Ngôn  trống trải, chỉ  một chiếc giường, một tủ đầu giường, một tủ quần áo.
 tìm một lúc,  thấy ai.
Camera ở ổ cắm vẫn hoạt động tĩnh lặng, ghi   hành động của .
 vẫn giả vờ  , cuối cùng mới   cánh cửa nhà vệ sinh đang đóng chặt.
  yên một lúc,  nhảy  ngoài cửa sổ, leo dọc theo tường căn hộ đến cửa sổ nhà vệ sinh, nhẹ nhàng chui .
Trần Tắc Ngôn vẫn đang căng thẳng  màn hình,  màn hình, một "" khác đang  bất động  cửa nhà vệ sinh.
Nhìn   mồ hôi lạnh chảy ròng ròng,    nhưng cố nhịn , khẽ hỏi  :
"Đẹp ?"