Tần Hạo?
Tần Hạo?
Ha ha!!
  nhịn  bật  thành tiếng. Quả nhiên  hổ danh là fan cuồng luôn bám theo Tô Văn,   thể lừa  thê thảm đến  ?
"Hắn  cướp con của  để  gì?"
Gã đàn ông mặc vest đen vội vàng cầu xin: "Chuyện   thật sự  ,  chỉ  theo lệnh."
" tại  các    theo ?"
Gã mím môi,  lấy hết can đảm, ngẩng đầu  , chậm rãi : "Bởi vì... chúng  là những kẻ cải tạo thế giới. Hắn  khả năng khiến thế giới  trở nên   hơn."
Lời  dứt,  lập tức tung một cước đá thẳng  mặt . Cả    hất văng  xa, đập mạnh xuống đất. Khi ngẩng đầu lên, cằm  trật khớp, hàm răng thì chắc chẳng còn mấy cái nguyên vẹn.
 vốn  định g.i.ế.c , nhưng dường như   sợ chết.
Hắn đặt tay lên ngực, kiên quyết tuyên thệ từng chữ một: " nguyện hiến dâng sinh mạng  để chào đón một tương lai   hơn."
Dứt lời, ngay  mắt ,  nhảy vọt lên và lao thẳng xuống  từ mép sàn.
 vội vàng chạy đến  xuống—   đập mạnh  tảng đá lớn phía , hộp sọ nứt toác, c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Tô Vũ hoảng hốt hét lên một tiếng, liếc xuống    sang  , vẻ mặt đầy bất lực, nhưng cuối cùng vẫn chẳng  gì.
Kẻ cải tạo thế giới?
Lấy mạng sống  vật hiến tế, đón chào tương lai tươi ?
Thế giới   đủ   ?
Cái "tương lai" mà bọn họ  rốt cuộc là thứ quái quỷ gì?
Lại  thể khiến con   cam tâm tình nguyện hiến dâng cả sinh mạng?
Dù  cũng là  đầu tiên g.i.ế.c , tâm trạng của Tô Vũ    định.
Ban đêm,  vẻ như   gặp ác mộng, cứ giật  liên tục.
 đóng cửa phòng giúp  .
Đỗ Tiêu như  khi vẫn khoác chiếc áo gió  thời của . Ánh lửa xanh từ chiếc bật lửa phản chiếu lên mặt ông , càng  tăng thêm vẻ âm trầm.
Ông  đề nghị: "Hay là g.i.ế.c quách , tránh đêm dài lắm mộng."
   ghế sô-pha, mắt dán  tài liệu trong điện thoại. Hình ảnh Tô Vũ trong bộ vest   tòa trông càng thêm  tuấn: "Xem  cha  nhà họ Tô   dạy con, một  trở thành cảnh sát trừ gian diệt ác, một   là luật sư bảo vệ chính nghĩa?"
 hỏi: "Vậy tức là  xác nhận Tô Văn chính là nội gián của tổ chức Băng Hạ?"
Đỗ Tiêu gật đầu: "Mười phần chắc chín."
Nói cho cùng,   cũng thật may mắn.
 mà, đảo Trường Minh vốn là địa bàn của họ,  thể thoát c.h.ế.t cũng   chuyện lạ.
Hôm đó, nếu  nhờ con tàu của ông  xuất hiện kịp lúc, Tô Vũ chắc chắn  bỏ mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-la-sat-nhan-hang-loat-3/chuong-5.html.]
"Các  đúng là buồn . Nghĩ  là vương giả, kết quả    hạ gục đến mức chẳng bằng cả đồng đoàn?"   lạnh. "Những cảnh sát  các  tàn sát, cuối cùng  trở thành đao phủ diệt trừ các . Còn tên nội gián mà các  luôn tin tưởng, thực chất  là một kẻ phản bội chân chính."
Sắc mặt Đỗ Tiêu sa sầm, đối phương bực tức đến mức mặt càng dài : "Điều tra đến đây là bế tắc , chẳng ai  rốt cuộc   hai  em  là ai. Dù  thì, đầu mối  , giữ tên   cũng chẳng ích gì."
Thấy   lên tiếng, ông   dậy: "Nếu cô   tay , để  ."
Đỗ Tiêu  định  xử lý Tô Vũ,  quát dừng :
"Thầy , chính thầy  từng   là một con quái vật. Vậy nên  khuyên thầy đừng tùy tiện can thiệp  suy nghĩ của quái vật, nếu , hậu quả sẽ  nghiêm trọng đấy.”
“Giết   giết, g.i.ế.c thế nào, khi nào giết—tất cả đều do  quyết định. Ai dám nhúng tay,  sẽ lập tức cho kẻ đó  chứng kiến tận mắt cảnh 'xé xác  sống'."
Đỗ Tiêu dừng bước, thở dài nặng nề,  đáp: "Được."
"Vị trí của Tần Hạo, chúng   tra  . Chúng   thể tự , cô  cần tham gia, tránh xảy  biến cố ngoài ý ."
"Thế thì  ."  nhắc nhở. "Thầy cứ lo chuẩn  hậu sự cho , còn  để  tự xử."
Dám lừa ?
Lần ,  sẽ moi gan   xem rốt cuộc  lớn gan đến mức nào.
Đỗ Tiêu tất nhiên  dám trái ý . Bởi vì nếu  tìm thấy đứa trẻ,  chính là vật thí nghiệm duy nhất của ông . Nếu  chết, tất cả công sức cả đời sẽ trở thành vô nghĩa.
 ông  cũng chẳng  gì  , nên chỉ  thể hợp tác với .
 lúc Đỗ Tiêu chuẩn  rời , cửa phòng bỗng phát  tiếng "két",  mở .
Tô Vũ mặc bộ đồ ngủ, bước  khỏi phòng, tiện tay bật đèn. Nhìn thấy Đỗ Tiêu  chặn ngay cửa,   giật .
  khi thấy  cũng  mặt,   nhanh chóng bình tĩnh .
 quan sát sắc mặt của Tô Vũ  giới thiệu: "Đây là thầy , đến đưa giấy tờ cho chúng ."
"Bởi vì, Tần Hạo  ở Giang Bắc."
"Hắn đang ở tận quốc G xa xôi."
"Muốn xuất cảnh thuận lợi, chúng  cần  danh tính mới."
Tô Vũ  lúng túng chào hỏi, Đỗ Tiêu chỉ liếc   một cái  rời .
"Sao thế? Gặp ác mộng ?"
  mồ hôi lạnh  trán  , hỏi.
Tô Vũ lắc đầu: "Chỉ là nghĩ đến bộ dạng lúc c.h.ế.t của gã đó, cảm thấy  buồn nôn."
 vỗ vai trấn an: "Không ,  nhiều  sẽ quen thôi."
Sau đó cầm khẩu s.ú.n.g lục  bàn, đưa cho  : "Biết dùng cái  ?"
"Đây là gì?" Tô Vũ nhận lấy, lật qua lật    hỏi: "Súng đồ chơi ?"
" cũng  rõ." Quả thực   , đây là thứ Đỗ Tiêu đưa cho . "Nghe  nó gọi là 'súng đậu nành'. Ưu điểm là đạn  nhỏ, một băng  thể chứa hơn 50 viên; nhược điểm là sát thương  cao, chỉ  thể b.ắ.n ở cự ly gần. Anh cầm theo để phòng  ."
"Được." Đối phương bình tĩnh nhận lấy.
Dáng cầm s.ú.n.g  tự nhiên.
Chỉ là…  vẻ    cách sử dụng, loay hoay nghiên cứu mãi.