109. Ảnh Đế 29
 
Kể từ khi hỏi   những chuyện vượt quá sức tưởng tượng từ miệng con gái, Đồng Kiến Tự càng trở nên căng thẳng hơn.
Anh vốn  ít tham gia các sự kiện, tiệc tùng, giờ thì càng tránh càng , hầu như chỉ ở nhà với con, ngay cả hai  lớn vệ sĩ mà Trợ lý Trương giới thiệu  đây cũng   mời . Vì lý do sức khỏe, Đồng Kiến Tự  thích  gian riêng tư của   quá nhiều , nhưng vì con gái, tật    chữa  gần hết.
 
Trước đây chỉ  trợ lý và quản lý thường xuyên đến, thỉnh thoảng  thợ trang điểm, chuyên viên chăm sóc da, huấn luyện viên thể hình ghé qua, căn nhà  phần lớn thời gian  lạnh lẽo. Từ khi  con, nó vô tình trở nên ngày càng náo nhiệt.
 
Đồng Kiến Tự   con gái  thực sự sẽ rời  , sẽ rời  khi nào và bằng cách nào, nên  khi mời hai vệ sĩ trở ,  thận trọng  với họ: “Nguy hiểm của Thiên  thể đến từ bất cứ , xin hai  lưu tâm chú ý.”
 
Hai  vệ sĩ từng trải, hiểu  rộng    tự suy diễn  điều gì, từ đó về , họ càng chú ý bảo vệ con bé hơn, ngoài chặt trong lỏng (ngoài nghiêm trong thoải mái), giám s/át cả ngôi nhà của Đồng Kiến Tự và khu vực xung quanh.
 
Buổi chiều ăn cơm xong, Đồng Kiến Tự dẫn con  dạo gần nhà, hai vệ sĩ  túm  ba tay săn ảnh đang cố gắng chụp trộ/m gần đó. Có hai  lớn  theo, ngay cả những con ch.ó lớn hung hăng gần đó cũng  dám sủa khi  ngang qua cửa nhà Ảnh đế Đồng.
 
Có vệ sĩ đáng tin cậy bên cạnh, sự bồn chồn lo lắng trong lòng Đồng Kiến Tự giảm bớt đôi chút, nhưng  vẫn  bồn chồn, tối đến  bắt đầu mất ngủ.
Còn đứa trẻ thì ăn ngon uống  ngủ yên. Trước khi con ngủ, Đồng Kiến Tự trò chuyện với con bé.
 
Gần đây Đồng Kiến Tự luôn dùng cách hỏi chuyện phiếm để dò hỏi về cuộc sống  đây của con bé ở những thế giới khác.
“Vậy, Ma Tôn  còn  thể biến thành đứa trẻ ?”
 
“Ừm, biến thành cao bằng con, và đ/ánh   con.” Thiên  đến đây, liền hào hứng đ/ánh một bộ quyền Mèo  giường, cuối cùng  chăn vướng chân ngã xuống giường.
Đồng Kiến Tự  hợp tác vỗ tay cho con: “Vậy  đó ông   thế nào để biến trở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-109-1.html.]
“Không nhớ nữa!” Thiên .
 
“Con  ông  đưa con  chơi cùng, hai   chơi những gì?”
Thiên nghĩ mãi, chỉ nhớ  đồ ăn ngon, thức uống ngon.
Trong lúc Thiên đang , hệ thống bên cạnh đầu cô bé thỉnh thoảng phát  một câu nhắc nhở vô cảm:
 
[Ký chủ   tiết lộ thông tin liên quan đến hệ thống và các thế giới khác, nếu  sẽ k/ích hoạt cơ chế trừ/ng p/hạt.]
Lần đầu tiên hệ thống  câu , đứa trẻ còn mở to mắt  xung quanh, nhưng khi cô bé phát hiện hệ thống chỉ  suông,     gì xảy , cô bé bắt đầu coi âm thanh nhắc nhở  như tiếng vo ve của ruồi muỗi.
 
Trẻ con là , nếu chỉ  một cách  nặng  nhẹ mà  tr/ừng p/hạt ngay lập tức, đứa trẻ    coi trọng, càng  ghi nhớ.
Đồng Kiến Tự  hỏi dồn dập, dù      chuyện về con bé là , nhưng nhiều chuyện con bé  thể  rõ,  chỉ  thể dần dần dẫn dắt.
 
Giữa tháng Chín, Đồng Kiến Tự đưa con  viếng m/ộ một , là m/ộ của ông bà ngoại .
Vì  tình cảm phức tạp với hai   nuôi dưỡng  lớn lên, Đồng Kiến Tự   năm nào cũng đến tảo m/ộ, mà thường ủy thác cho nhân viên nghĩa trang.
Năm nay,  lẽ vì tâm trạng  yên,  tự  đến.
 
M/ộ của   thực  cũng ở đây, nhưng    t/ự s/át khi  còn là em bé,   hề  ấn tượng về bà, nên ngôi m/ộ đó cũng  thể gửi gắm tình cảm của .
Còn về cha, đó là chuyện  thể . Khi  còn nhỏ, chỉ cần hỏi đến, ông ngoại sẽ giận dữ bừng bừng, m/ắng ch/ửi   là mất mặt, bám víu  khác, sinh  thứ   nam   nữ như , nhưng tuyệt nhiên  nhắc đến cha . Đồng Kiến Tự chỉ  loáng thoáng rằng,    sinh  ngoài giá thú, và bên nhà  đàn ông  chịu nhận.
 
Đồng Kiến Tự hồi nhỏ   chào đón ở trường. Do  cảnh gia đình và tính cách của bản ,  sống khép kín và u uất, luôn cô đ/ộc một . editor: bemeobosua. Bởi vì chỉ cần  bạn học nào   với , sẽ  ông ngoại  mắ/ng mỏ xua đuổi. Không ai  chịu đựng những lời ch/ửi r/ủa vô cớ như .
 
Mỗi  khi còn nhỏ đều  những điều  mong , điều Đồng Kiến Tự mong  nhất khi còn bé là   yêu thương , dù là     lạ, miễn là  thể yêu thương  vô điều kiện.