Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới - Chương 117 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-04 14:42:10
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không vội, chúng còn mấy ngày nữa. Tối nay đừng hành động tùy t/iện, cứ quan s/át một đêm, ngày mai tính."

Không chỉ đội năm , mà những khác đang ẩn náu quan sát Tòa nhà chữ Điền gần đó cũng đưa nhiều phỏng đoán khác vì tầng bốn tắt đèn.

 

Họ dán mắt Tòa nhà chữ Điền, bỏ sót bất kỳ tiếng động lạ nào truyền từ bên trong.

Đột nhiên, bộ tầng bốn tối đen sáng lên một ngọn đèn.

 

Thiên nhón chân, bật đèn phòng 410. Đây là căn phòng mà đưa cô bé rửa mặt, cô bé nhớ ở đây đồ chơi.

Chiếc đàn điện tử đặt cạnh tường! Thiên chạy tới, trèo lên ghế , giơ tay nhấn phím đàn.

Đing đong đong— đing đong—

 

Đing đong— đing—

Tiếng đàn piano lạc điệu vang lên ngắt quãng. Âm thanh quá ồn ào trong đêm tĩnh mịch, khiến cả tòa nhà đều thể thấy. Thế là, ngoại trừ tầng bốn tắt đèn, những căn phòng vốn tối om ở các tầng đều lượt sáng đèn, như thể thứ gì đó đ/ánh thức.

 

"Chuyện nữa, ai đang chơi piano ?"

Cả đội năm đều cửa sổ quan sát .

"Ai mà dám chơi piano trong Tòa nhà chữ Điền?"

 

"Không , là q/uỷ dị chơi ?"

" từng gặp qu/ỷ dị tự động chơi piano ở một lĩnh vực cấp A ."

"Đây chắc là âm thanh do q/uỷ dị tạo , thể còn hiệu ứng tấn công tinh thần, lâu sẽ chóng mặt."

 

Thầy Văn cực kỳ nghiêm túc dặn dò đồng đội cách ly tiếng đàn piano .

May mắn , âm thanh cũng kéo dài quá lâu. Xui xẻo là, khi tiếng piano kết thúc tiếp tục vang lên tiếng guitar.

Thiên dùng hai tay gảy đàn guitar, để ý chiếc ghế phía nhúc nhích, phím đàn piano một thứ vô hình nhấn xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-117-2.html.]

 

Piano tự động tấu lên một bản khúc, giai điệu mượt mà lấn át tiếng ồn ào của cô bé.

Thiên đầu ngạc nhiên chỗ ai, đột nhiên dậy lộp bộp chạy ngoài, "rầm" một tiếng đóng sầm cửa từ bên ngoài.

 

Tiếng piano bỗng trở nên vui tươi, rộn ràng, ngay đó cửa đẩy . Thiên thò đầu hỏi: "Cậu đàn bài tiểu Thanh Long ?"

Tiếng piano ngừng bặt ngay lập tức. Mặc cho Thiên sờ soạng đàn piano cây đàn guitar đến mấy, trong phòng cũng còn bất kỳ âm thanh nào nữa.

 

Thiên tiếc nuối chơi piano và guitar một lúc, dậy ngoài.

Các phòng ở tầng bốn đều tắt đèn, cô bé thấy tầng ba sáng đèn, nên xuống cầu thang.

Theo tiếng chân cô bé tiến gần, đèn ở tầng ba cũng từ từ tắt.

 

Thiên trơ mắt căn phòng bên cạnh tắt đèn, liền bước tới cốc cốc gõ cửa.

"Cốc cốc, đây!"

Cửa đẩy nhẹ là mở, Thiên tìm công tắc bật đèn.

 

Căn phòng bình thường, giường gỗ, tủ quần áo vải bạt lắp ghép, một chiếc túi nhựa lớn màu đỏ xanh chất đầy quần áo xếp một bên. Những quần áo cả nam và nữ, buộc thành từng chồng bằng dây thừng, trông giống như đồ bán rong.

 

Thiên bộ quần áo mặc hai ngày , nhăn mũi vẻ chê bai, chui đầu chiếc túi lớn đó để tìm quần áo. editor: bemeobosua. Cô bé rút một chiếc váy hoa, ướm thử lên , cầm chiếc váy ngoài, định lát nữa về nhờ cho.

 

Bây giờ cô bé cảm giác vui sướng như tìm kho báu.

Đến căn phòng tiếp theo, căn phòng lát sàn gỗ, trông vẻ tươm tất, bên cạnh tủ quần áo đặt một giá sách nhỏ.

 

Thiên một vòng, thấy chiếc chăn đắp giường , là họa tiết thỏ con đáng yêu.

Cô bé cuộn chiếc chăn lớn ôm trong lòng, cửa, hướng lên tầng bốn.

 

Loading...