"Mai em cũng ăn món ," Thiên múc cơm đầy muỗng, hai bên má phồng lên.
"Vậy ngày mai chúng siêu thị lấy thêm trứng, cơm chiên trứng ăn nhé, chúng còn cơm thừa mà."
"Cơm chiên trứng! Cơm chiên trứng!" Thiên lắc lư đầu.
Trần Thái Linh bao giờ nghĩ rằng sẽ sống một cuộc sống bình thường như trong một Lĩnh vực qu/ỷ dị.
Mọi về Lĩnh vực q/uỷ dị luôn sợ hãi, cô bé cũng . kinh nghiệm cho cô bé một cảm giác mới.
Ăn một miếng rau xanh xào nước đỏ, Trần Thái Linh đột nhiên sững .
Hệ thống sinh tồn phát thông báo trong đầu cô bé: Chúc mừng chơi, nhận khả năng "Miễn nhiễm Q/uỷ khí". Hơi thở của qu/ỷ vật thông thường sẽ còn ảnh hưởng đến bạn.
Trần Thái Linh món rau đũa : "..."
Không từ lúc nào đến đêm thứ bảy.
Trần Thái Linh và Thiên chiếc ghế đẩu nhỏ, chụm đầu cặm cụi vẽ.
Thiên đang vẽ tranh, còn Trần Thái Linh thì đang ôn bài. Sắp đến kỳ thi , điểm của cô bé luôn , đặc biệt là Toán. Những thứ học dễ quên. Vài ngày ở đây, cô bé sắp quên hết các công thức học, nên nảy sinh cảm giác khẩn trương, c/ắn đầu bút nhẩm những công thức còn nhớ.
Cảm giác rung lắc nhẹ đột nhiên khiến Trần Thái Linh, đang chằm chằm vì học, tỉnh giấc. Thiên quăng bút tay, vui vẻ : "Mẹ tỉnh !"
Vào ban đêm, chỉ khi Kỳ nhân tỉnh dậy, Tòa nhà chữ Điền mới xuất hiện sáu tầng .
Lớp bóng xám ở sáu tầng giảm nhiều, cần một thời gian mới thể phục hồi.
Thiên và Trần Thái Linh nắm tay lên. Trần Thái Linh đột nhiên thấy một bóng quen mắt giữa những bóng xám.
Cái bóng xám ! Đây... chẳng là vị thiếu gia !
Thỉnh thoảng, những con ch/ết ở đây sẽ biến thành q/uỷ dị trong tòa nhà. Còn Thiếu gia Lê, đặc biệt dễ bóng xám đồng hóa, nên khi ch/ết, cũng trở thành một thành viên của bóng xám.
Chỉ là khi ch/ết khác với lúc còn sống. Thiếu gia Lê biến thành bóng xám mất hết thần trí và ký ức đây, chỉ là một q/uỷ dị mới sinh, cùng với những bóng xám khác lang thang trong tòa nhà.
Được Thiên kéo lên tầng bốn, Trần Thái Linh một nữa thấy Kỳ nhân.
Vẻ ngoài của cô lúc hầu như khác biệt so với đầu tiên gặp, vẻ như hồi phục: hình thon thả, chi thể đầy đặn, chỉ là những cánh tay phía dường như ít một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-126-3.html.]
"Mẹ! Mẹ! Mẹ!" Thiên hưng phấn chạy tới, ôm chầm lấy đùi cô .
Kỳ nhân bế em lên, liếc Trần Thái Linh đang ngoan ngoãn ở xa.
Nếu lúc Kỳ nhân thể chuyện, cô nhất định sẽ hỏi con tại thức ăn bắt ăn lâu như .
Thiên quấn quýt ôm lấy cổ cô , : "Mẹ ơi, con vẽ nè."
"Mẹ ơi, ngủ lâu thế?"
"Mẹ ơi, còn nhận con ?"
"Hai hôm nay con ngoan, còn ăn cơm nữa, chị cơm cho con ăn."
"Mẹ ơi, uống sữa chua , con để dành cho hai chai!"
…
Lời của đứa bé ngừng , chủ đề nhảy cóc liên tục, hàng tá chuyện . Chỉ bên cạnh, Trần Thái Linh cảm thấy đầu óc ong ong, huống hồ là Kỳ nhân mới tỉnh .
Vì , Thiên xong Kỳ nhân đặt xuống, nhẹ nhàng đẩy về phía Trần Thái Linh.
Người cố gắng dùng hành động và ý niệm để với con: Đồ ăn bắt đừng chơi lâu quá, mau ăn .
Còn cô , đương nhiên sẽ ăn thức ăn do chính con bắt . Cô tỉnh giờ chính là để săn bữa cuối cùng.
Chu kỳ nhiệm vụ , tỷ lệ tử vong trong Lĩnh vực Kỳ nhân thấp đến kinh ngạc, dẫn đến ngày cuối cùng vẫn còn nhiều chơi còn trong lĩnh vực. editor: bemeobosua. Gần Tòa nhà chữ Điền, Liễu Chi với vẻ mặt tái nhợt khỏi, đang cầm một chiếc ống nhòm đạo cụ, thấy Kỳ nhân đang săn ngoài hành lang.
"Con quái vật thật t/iện lợi, thương nặng như thế mà cũng hồi phục nhanh . Giờ thở thôi còn thấy đau." Liễu Chi thờ ơ .
Bị thương đến mức , cô tất nhiên sẽ tìm ch/ết nữa, giờ chỉ chờ nhiệm vụ kết thúc để về.
"Ê?" Liễu Chi đột nhiên khẽ kêu lên đầy nghi hoặc, thốt ba từ: "Tiểu thiếu gia?"
Người vệ sĩ đang nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh lập tức mở mắt: "Cái gì!"
Anh lấy ống nhòm từ tay Liễu Chi, và nhanh chóng tìm thấy bóng xám Thiếu gia Lê chen chúc ở vòng ngoài cùng trong đám bóng xám. Anh đang cùng với một đám bóng xám khác tru/y đuổi chơi.
Liễu Chi tránh sang một bên, tiếc nuối : "Tiểu thiếu gia của chúng là may mắn xui xẻo nữa. Cậu dường như biến thành q/uỷ dị trong Tòa nhà chữ Điền ."
Lúc sống là đồ vô dụng, lúc ch/ết cũng là một qu/ỷ dị vô dụng.