149. Phật Tử 9
Cái quả cầu màu sắc mang chuông nhỏ lăn lóc giường, thu hút sự chú ý của “chú ch.ó con”.
Đôi mắt vàng kim của theo dõi quả bóng nhỏ đang lăn. Thiên nhón chân bên cạnh, đẩy quả bóng màu sắc về phía , va chạm cái mũi nhọn hoắt của .
Cái chân mềm mại đặt lên quả bóng màu sắc, gạt quả chuông nhỏ bên . Tiếng kêu leng keng rõ ràng khiến thích thú, dần dần cả hai chân đều bám .
Cơ thể chỉ to bằng quả bóng màu sắc, giữ quả bóng, ng/ược để quả bóng lăn , bản cũng mất thăng bằng mà ngã lộn nhào bốn chân chổng lên trời.
Thiên chơi bóng cùng . Nói chính x/ác hơn, cô bé chơi bóng chơi ch.ó nhỏ.
Cô bé bế chú ch.ó con đang gạt bóng lên đặt quả bóng, lăn lộn cùng quả bóng chăn ngã chổng vó.
Chú ch.ó con kêu ‘ang ang’, cô bé thì khúc khích.
Kích cỡ của chú ch.ó nhỏ chơi bóng t/iện bằng Thiên. Vì , cứ liên tục quả bóng luôn cô bé cư/ớp mất. Sinh vật nhỏ mới sinh vài ngày thể hiện bộ mặt hung dữ. Một nữa Thiên cư/ớp mất quả bóng màu sắc, nhào lên c/ắn lấy gấu áo của Thiên.
Thiên thò tay nắm lấy miệng , với : “Chú ch.ó nhỏ c/ắn .”
“Chú ch.ó nhỏ c/ắn sẽ t/iêm t/huốc.”
Thật đáng thương cho chú ch.ó con nắm ch/ặt miệng, thể mở . Thiên chuyện với còn cố ý ghé s/át tai chú ch.ó nhỏ, lấy tai loa mà , quả thực “vang vọng đinh tai”.
Trong cảnh “tồi tệ” như , chú ch.ó con cố gắng giãy giụa thành biến đổi đầu tiên trong đời .
Hắn biến từ chú ch.ó nhỏ lông đỏ thành hình dáng em bé.
Trắng trẻo mềm mại gầy gò, sấp đùi Thiên. Cái đầu ngẩng lên một lớp tóc dài một tấc như rong biển. Hai con mắt giống hạt kim châu khảm khuôn mặt, tuổi còn nhỏ nhưng trông vẻ vui sống động và hoạt bát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-149-1.html.]
Thiên chú ch.ó con đổi lớn, lấy lạ, dù cuộc đời cô bé nhiều cảnh tượng kỳ quái .
Cô bé chỉ khuôn mặt em bé, , cảm thấy quen thuộc, vẻ mặt dần trở nên vui mừng.
Ngộ Tâm sắc th/uốc bên ngoài như thường lệ, thấy tiếng đứa trẻ bò xuống giường trong phòng. Sau đó cô bé ‘cộc cộc’ chạy , với : “Cha !”
Cô bé ôm một em bé tóc đỏ trần truồng vùng vẫy tới, với tư thế s/iết ch/ặt như lúc si/ết chú ch.ó con.
Thiên ôm vững, cứ thế đặt em bé xuống đất.
Cô bé thường ôm một nhóm em trai em gái như ở thế giới Kỳ Nhân, thuận tay, cũng cảm thấy gì sai.
Ngộ Tâm: “…”
Nhân quả, nhân quả.
Lúc Tiểu Hồng còn là chú ch.ó con, Thiên vô cùng yêu thích , ôm chơi ôm ngủ. editor: bemeobosua. Khi biến thành em bé sơ sinh, Thiên càng thường xuyên chằm chằm mặt , ôm kéo , ôm mệt thì dùng kéo.
Vì chuyện , Ngộ Tâm lý lẽ với Thiên vài nhưng thể khiến cô bé bỏ thói quen coi Tiểu Hồng như đồ chơi mang theo bên .
Ngộ Tâm mới phát hiện, trẻ con lúc nào cũng ngoan ngoãn, hơn nữa tất cả thói quen đều thể dạy bảo , ngay cả khi là Vô Tâm Phật Tử nổi tiếng, cũng thể.
Điều đáng mừng là huyết mạch lai Thiên Ma, chỉ cần sống sót, thì dễ ch/ết.
Ít nhất sẽ đứa trẻ ba tuổi chơi đến c/hết.
Hơn nữa của đứa bé, Ôn Thuần cũng cuối cùng tỉnh , bên cạnh luôn của đứa bé trông chừng, yên tâm hơn nhiều.
Lần nữa bưng bát thu/ốc bước , rõ cảnh tượng giường, bước chân Ngộ Tâm dừng , thầm nghĩ cũng thể yên tâm dễ dàng .
Ôn Thuần tỉnh cầm một con d/ao găm trong tay, đang ôm đứa bé, cạo lớp lông tơ đầu . Cô nghĩ gì, dung túng cho Thiên ở bên cạnh, cầm một cái kéo nhỏ c/ắt loạn xạ lớp lông tơ đỉnh đầu đứa bé.
Nếu đứa bé vùng vẫy r/ên r/ỉ, mặt nhỏ đỏ bừng vì nín thở, cảnh tượng hợp tác của một lớn một nhỏ vẫn thể gọi là hài hòa.