Ngay cả khi thực sự đ/ánh , Thiên vẫn tiểu một Minh Đức, gọi một tiếng là chạy đến, Minh Đức trông ngốc nghếch bây giờ gần như cao hơn Thiên một cái đầu, sức lực cũng lớn.
Thiên thêm một đám bạn chơi, yêu ngưu bắt đầu gặp họa, vì trồng trọt gì đặc biệt, nhưng yêu ngưu thì đặc biệt.
Người lớn dù ngang qua đến giúp cũng dám gần yêu ngưu, nhưng Thiên dám, vì những “tiểu ” của cô bé cũng theo cô bé gần yêu ngưu.
Chưa đầy hai ngày, yêu ngưu treo đầy những đứa trẻ nghịch ngợm, nguyên hình của nó lớn, mười mấy đứa trẻ treo lên cũng chỗ.
Thiên giống như tài xế kỳ cựu, mỗi ngày lái “xe” trâu dẫn họ tuần tra khắp ruộng.
Sừng, tai, lông , đuôi thậm chí mũi của yêu ngưu đều một đám trẻ kéo giật, phiền đau, thể phản kháng.
Bị một đám trẻ đây coi là món ăn vặt trêu chọc xong, yêu ngưu về phía xa con bạch mã đang nhàn nhã đạp chân, cúi đầu ăn cỏ, ánh mắt hung dữ.
Cùng là yêu quái, nó ở đây trâu cày đất, con yêu mã thể sống tự do nhàn nhã, cần việc, thậm chí mấy vị hòa thượng lợi hại còn chải lông tắm rửa cho con ngựa .
Yêu mã trắng chú ý đến ánh mắt của nó, khịt mũi khinh thường. Nó là yêu quái điều á/c, cao tăng của Bồ Đề Sơn tự mời nó đến bầu bạn cùng đứa trẻ, còn Thiên ban cho danh hiệu Bạch Long Mã, loại yêu quái á/c thể so sánh .
Một lát một đám trẻ chạy đến, đùa tí tí tởn lưng Thiên, mỗi đứa cầm một nắm cỏ trong tay, tranh đặt mũi bạch mã, xem nó ăn cỏ của ai.
Bạch mã ăn cỏ của đứa trẻ nào, đứa trẻ đó sẽ reo hò. Thiên với chúng đây là con ngựa thể biến thành rồng trắng, bọn trẻ cũng tin, lấy việc bạch mã ăn cỏ do chọn vinh dự.
Buổi tối Thiên tạm biệt các bạn nhỏ, cùng Minh Chân Minh Đức trở về chùa ăn cơm.
Hơn hai mươi tên cư/ớp lao động cả ngày cũng bước chân nặng nề theo trở về, họ chỉ trong thời gian ngắn sự đổi lớn, đây đều là thời kỳ sung mãn, bây giờ vài tóc hoa râm, lộ vẻ già nua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-161-3.html.]
“Họ cũng già , giống như cha?” Thiên hỏi.
“Vì đây là sự trừn/g p/hạt Sư Bá Ngộ Tâm dành cho họ.” Minh Chân .
Trong những tên cư/ớp , phần lớn từng điều á/c g/iết , cư/ỡng h/iếp phụ nữ, editor: bemeobosua. giống như yêu ngưu, họ mang dấu ấn, mỗi ngày lao động, sinh khí tinh khí đều sẽ chảy đất đai, khiến họ trở nên già yếu b/ệnh t/ật.
Làm điều á/c càng nhiều, già càng nhanh, càng đau khổ.
Thiên chớp chớp mắt, xá lợi xư/ơng Phật ng/ực phát ánh sáng mờ ảo trong bóng tối.
Ngẩng đầu thấy cha đang lên cầu thang gọi ăn cơm, Thiên buông tay Minh Chân, tự hì hục leo cầu thang chạy lên, ôm lấy chân Ngộ Tâm.
“Hôm nay con cũng chăm sóc trâu !”
“Làm .” Ngộ Tâm xoa đầu Thiên, “Ăn cơm xong, chúng khóa lễ buổi tối.”
“Khóa lễ buổi tối” của Thiên giống với Minh Chân Minh Đức, chỉ khi đến Tây Sơn Tự mới , Thiên gọi “khóa lễ buổi tối” là “ngắm ”.
Khi khóa lễ buổi tối cô bé bồ đoàn bên cạnh Cha Đại sư, Cha Đại sư gõ mõ từng nhịp, sẽ bảo cô bé nhắm mắt .
Sau khi nhắm mắt, Thiên thể cảm nhận nhiều ngôi trời. Khác với bằng mắt thường, những ngôi màu sắc khác .
Cha Đại sư bên cạnh lúc sẽ hỏi cô bé, ngôi nào đặc biệt thích , thể chạm ngôi đó .
Thiên thấy mỗi ngôi đều giống , cảm thấy đều xa, thể bắt .
Luôn bắt ngôi nào, Thiên cũng sốt ruột, nhích m/ông qua , Ngộ Tâm ấn đầu cô bé an ủi: “Đừng vội, duyên phận tới, cứ từ từ.”