Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới - Chương 162 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-17 22:09:27
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

162. Phật Tử 22

 

Dưới chân Tiểu Tây Sơn thêm nhiều hộ gia đình mới chuyển đến, họ xây dựng làng xóm mới bao quanh cánh đồng thu/ốc rộng lớn.

Có lẽ trăm năm, làng xóm mới sẽ biến thành một thị trấn nhỏ.

 

tin tưởng sâu sắc rằng, chỉ cần sinh sống quanh Tây Sơn Tự, sẽ khỏe mạnh trường thọ, nên ngừng những hộ gia đình mới chuyển đến gần đó.

Ngay cả bây giờ mặt của nhiều vẫn thể thấy vẻ b/ệnh t/ật vàng vọt, nhưng tinh thần của họ , trong mắt đều là niềm hy vọng tương lai.

 

Thiên thường xuyên chơi đùa và tuần tra trong ruộng thu/ốc, gà vịt mà các gia đình xung quanh nuôi đôi khi vượt qua bờ ruộng và suối nhỏ xung quanh, đến bên ruộng th/uốc để tìm thức ăn.

 

Mỗi khi thấy đàn gà vịt đến ruộng thu/ốc kiếm ăn, Thiên xua đuổi, ngăn chúng ăn mất d.ư.ợ.c liệu trồng trong ruộng.

Một đám trẻ con lưng cô bé cũng học theo cô bé cùng xua đuổi, đám gà cục tác, hoảng loạn chạy trốn, dang cánh bay qua con suối rộng hơn một mét gần đó, đám vịt thì lạch bạch, cạp cạp, theo qua suối.

 

Trong quận Vạn Khê nhiều suối nhỏ, gần Tiểu Tây Sơn cũng mạng lưới sông ngòi chằng chịt, kể từ khi đông hơn, lượng gà vịt ngỗng nuôi gần đó cũng tăng lên, Thiên thường xuyên thể tìm thấy trứng gà vịt ngỗng trong ổ cỏ bên bờ ruộng.

 

Đối với đứa trẻ, việc giống như tìm kho báu, từ khi tìm thấy quả trứng đầu tiên, cô bé thích thú với trò chơi , mỗi ngày đều khắp nơi tìm kiếm.

Gia cầm nuôi thả rông sẽ đ/ẻ trứng ở những nơi khó tìm, cũng ấp trứng, nếu lâu ngày tìm thấy sẽ hỏng.

 

Thiên mỗi ngày tìm kiếm, tìm thấy sẽ mang đến gửi cho các gia đình nuôi gà vịt ngỗng gần đó.

Ban đầu các gia đình đó dám nhận, quen , họ sẽ nhận phần lớn, để một hai quả tặng Thiên như lời cảm ơn và phần thưởng, tất nhiên trong mắt họ, đó là cúng phẩm dâng lên “tiểu tiên đồng”.

 

Phần thưởng hôm nay là hai quả trứng vỏ xanh, Thiên nhận đây là trứng gì, cô bé đầu tiên nhặt trứng màu , vì một tay cầm một quả, chạy lên bậc thang dài của Tây Sơn Tự, về chia sẻ với cha.

 

Chạy đến giữa bậc thang dài, thấy Minh Chân đang cầm chổi lớn quét dọn bậc thang, Thiên lập tức chạy lên ôm chân .

Minh Chân: “…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-162-1.html.]

Mặc dù một lời, nhưng thể thấy ý của đứa trẻ qua ánh mắt.

Im lặng một lúc, Minh Chân một tay xách chổi, một tay kẹp Thiên, nhanh chóng chạm lướt qua các bậc thang lên đến đỉnh, đặt cô bé bậc thang cao nhất.

 

“Con bây giờ còn nhỏ nên bế con lên, chờ năm lớn thêm một tuổi, sẽ đưa con lên như thế nữa!” Minh Chân nhấn mạnh.

Thật khó cho giữa một nhóm lớn nuông chiều đứa trẻ, vẫn thể cứng rắn rèn luyện đứa trẻ.

 

Thiên trả lời : “Hi hi.”

Cô bé lòng bàn tay nắm hai quả trứng đặt ng/ực, chạy Tây Sơn Tự, qua Đại điện nhang khói nghi ngút, đến hậu viện.

 

Cô bé thò đầu thiền phòng: “Cha!”

Không thấy , chạy đến nhà bếp: “Cha!”

Đại sư Ấn Hợp đang nhóm lửa bằng mùn cưa ngẩng đầu, : “Hậu viện.”

 

Thiên liền chạy về phía , thấy một chiếc xe gỗ nhỏ trong hậu viện, còn mới tinh, rõ ràng mới lâu.

Sau khi rời khỏi Bồ Đề Sơn, Thiên một thời gian đạp xe gỗ nhỏ, lúc thấy chân lập tức chuyển hướng đến xe gỗ nhỏ, vắt vẻo lên đạp hai cái, editor: bemeobosua. khó khăn nhét hai quả trứng vỏ xanh túi, khiến túi phồng tròn, nắm tay lái đạp cửa hậu viện.

 

Ngoài hậu viện là một đất trống phía Tây Sơn Tự, ở đó đang vang lên tiếng cộp cộp quy luật, là Ngộ Tâm đang san bằng đất, lát gạch.

“Cha! Minh Chân xe mới cho con!” Thiên xuống xe, cố kéo xe gỗ nhỏ qua ngưỡng cửa.

 

Ngộ Tâm : “Phải đó, đợi san bằng chỗ lát gạch xong, con thể đạp xe ở đây .”

Tây Sơn Tự diện tích lớn, giống Bồ Đề Sơn, chỗ thích hợp để đạp xe.

 

Thiên kéo xe gỗ nhỏ đến bên cạnh , cho xem quả trứng vỏ xanh tìm thấy. Đứa trẻ chuyện gì mới mẻ cũng thích chia sẻ với , mặc dù những chuyện đó trong mắt lớn mới mẻ, nhưng chỉ cần đứa trẻ hớn hở kể chuyện, cũng thể tìm thấy niềm vui sống động từ đó.

 

Nói xong chuyện của , Thiên bắt đầu giúp đỡ chuyển gạch, cô bé kéo những viên gạch nhỏ đặt bên tay Ngộ Tâm, xổm bên cạnh xem lát gạch từng viên một.

Lát gạch xong, trồng cây bên cạnh.

 

Loading...