Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới - Chương 175 (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-21 15:08:01
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đại Tỷ trong nhà là một Kiếm Tu, ngày thường gặp kiếm phổ nào cũng sẽ mua xuống tặng cho Đại Tỷ, bất kể .

Vốn vì đấu giá mà đến, Cung Tây Kiến Thần tùy ý lắc lư chuông, chọn mấy món đồ đấu giá.

 

Thiên thấy thế, đến bên cạnh cữu cữu, tóm lấy chuông lắc một hồi.

Mỗi lắc là thêm một trăm Linh Thạch. Cung Tây Kiến Thần cũng ngăn cản, chỉ cháu gái nhỏ chơi chuông.

 

Bên hô: “Món đồ đấu giá là — Ngân Sương Quả!”

Đây là một loại linh d.ư.ợ.c hiếm , nhưng công dụng ít, phần lớn dùng đến, chỉ thể xem cho .

 

Tiêu Thụ vốn đầy đủ tự tin đấu giá , nhưng ngờ từ một bao sương lầu, chuông kêu liên tiếp, ngừng tăng giá, cứng rắn kéo giá Ngân Sương Quả lên một mức mà tuyệt đối mua nổi.

 

Quản sự tươi tắn mang đồ vật đấu giá bao sương, Cung Tây Kiến Thần chuyển tay đặt mặt Thiên, để cô bé tùy ý chọn chơi.

Thiên ngửi thấy một mùi thơm ngọt, mở hộp ngọc, thấy bên trong đặt một quả bề mặt lớp sương trắng.

 

“Hai , thấy, chẳng lẽ thấy sợ mà chạy mất .” Cung Tây Kiến Thần vén rèm xuống tuần tra.

Đột nhiên thấy hai tiếng phì phì, đầu thấy Thiên nhăn mặt, editor: bemeobosua. Ngân Sương Quả trong tay cô bé bóc một miếng vỏ c/ắn một miếng, lộ phần thịt quả trắng như tuyết đầy nước bên trong.

 

“Ha ha ha ha! Cái ngon , thể răng ê buốt đấy!” Cung Tây Kiến Thần tựa lan can lớn.

Thiên cầm quả chua, trong miệng chua đến phát đắng, thấy nghiêng ngả, giơ tay nhét Ngân Sương Quả miệng cữu cữu.

 

“Ưm! Khụ khụ!” Cung Tây Kiến Thần sặc.

“Thiên, cữu cữu thương con như , con h/ại cữu cữu!” Cung Tây Kiến Thần lau miệng, cảm thấy vị c/hua ch/át trong miệng căn bản tan .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-175-3.html.]

Tiêu Thụ ở góc khuất bên thấy rèm của bao sương cao hạ xuống, còn khuôn mặt thoáng qua của Cung Tây Kiến Thần, sắc mặt trầm xuống.

“Là công tử Cung Tây gia , chẳng lẽ Ngân Sương Quả cũng là cố ý đấu giá, cố ý khó chúng ?” Tiêu Thụ với Ôn Tầm Chân.

 

“Thật là quá đáng!”

Tính tình Ôn Tầm Chân vốn luôn , giờ khiêu khích hết đến khác, thấy thương tức giận như , nàng cũng tức giận.

 

Tiêu Thụ nhân cơ hội đề nghị: “Ta thấy bên cạnh hộ vệ, là chúng tìm cách cư/ớp Ngân Sương Quả về.”

Ôn Tầm Chân do dự, Tiêu Thụ : “Yên tâm, chúng chỉ là cho một bài học, hại tính mạng , lấy đồ chúng sẽ rời khỏi đây.”

 

Người thương đều là vì , Ôn Tầm Chân chằm chằm, mơ màng đồng ý: “... Được, sẽ để d.ư.ợ.c trùng mê man .”

Khóe môi Tiêu Thụ cong lên.

 

Khi Thiên và Tiêu Thụ tiếp cận, Cung Tây Việt đang trong lúc bế quan, liên tục thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, ngắt quãng.

[Phát hiện hệ thống công lược... Cạnh tranh...]

[Đối tượng thể công lược “Ôn Tầm Chân”...]

 

Đinh đinh ngừng.

Cung Tây Việt mở mắt, phiền muộn nhéo trán.

Quá ồn ào.

 

Thiên gặp Tiêu Thụ. Tiêu Thụ nhất định dám lén Cung Tây gia càn, nên nhất định là gặp ở bên ngoài, Cung Tây Việt đoán một cái liền , nhất định là hai đứa lời nàng, dẫn Thiên ngoài chơi.

 

Bế quan thể tiếp tục nữa, may mà thành công thăng cấp, Cung Tây Việt kết thúc bế quan thời hạn, dậy rời khỏi động phủ, Ngự Kiếm hướng Cung Tây gia Tây Lĩnh mà .

 

Loading...