Nàng tránh xa Cung Tây Việt và Thiên, nhắm mắt ôm v/ết th/ương n/gực, thấy cuộc trò chuyện của họ.
“Nương, cô ngủ cùng chúng ?”
“Ta lo cô chuyện , nên canh chừng cô ... Hôm nay gặp nguy hiểm, con sợ ?”
“Không sợ, mắt con nhắm mà!”
“Sau theo cữu cữu con chạy lung tung nữa.”
“Vậy theo a di?”
“Cũng .”
“Huhu.”
Khoảnh khắc đứa trẻ còn đang giả vờ huhu, khoảnh khắc đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc, “Ái da” một tiếng, đột nhiên khúc khích náo nhiệt lên.
Ôn Tầm Chân nhịn liếc , ngây , vì nàng thấy Cung Tây Việt nắm hai cánh tay của đứa trẻ, đang cù lét cô bé, đứa trẻ nhột đến mức vặn vẹo như một con sâu.
Sự hòa thuận bình thường khiến Ôn Tầm Chân ngây . Đường đường là Cô Nguyệt Kiếm Quân, cù lét nách và bụng của con chứ?
Cuối cùng, đứa trẻ chơi đùa một lúc thì ngủ dựa cơ thể .
Ôn Tầm Chân sang bên , trong lòng ẩn chứa chút ghen tị.
Nàng sinh nương qua đời, chỉ cha chăm sóc nàng lớn lên, ông , nương mất vì sinh nàng, là nàng hại ch/ết nương.
Có lẽ vì , c/ha o/án h/ận nàng, nhốt nàng trong cái sân nhỏ của Y Cốc suốt một thời gian dài, cho nàng ngoài, cho nàng gặp ngoài.
Những ngày dài đằng đẵng, chỉ những bộ y điển và thảo d.ư.ợ.c bầu bạn với nàng.
Lúc nhỏ nàng tưởng rằng chỉ cần học thuộc y điển, là thể cha vui lòng, nàng thực sự thiên phú, nhưng cha thấy th/uốc nàng pha chế vẻ mặt phức tạp, với nàng: “Con cần học những thứ .”
Khi còn nhỏ, hai Sư tỷ đến chăm sóc nàng tâm sự, đàn ông đều một đứa con trai, vì nàng cũng từng nghĩ, nếu là một nam tử, thể giúp cha luyện đan chế thuốc, kế thừa Y Cốc, cha lẽ sẽ đối xử với nàng hơn, cho nàng rời khỏi tiểu viện để thế giới bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-178-3.html.]
cha m/ắng nàng một trận thậm tệ.
“Ngươi vốn nên là một cô nương trong bụng mẫu ngươi! Nếu ngươi là một cô con gái chỉnh, cũng sẽ khiến chờ đợi nhiều năm như ! Ngươi cơ thể nam nữ của ngươi mang đến cho bao nhiêu rắc rối !”
Ánh mắt của cha thể nên lời sợ hãi, sự căm h/ận ông dành cho nàng dường như còn ẩn chứa nhiều lý do .
Nàng hoảng sợ đau lòng, từ đó về dám nhắc đến nữa, mỗi ngày đều ngoan ngoãn uống th/uốc mà cha gửi đến, mong mỏi loại th/uốc thể một ngày nào đó biến nàng thành một cô con gái bình thường.
Trong sự g/iam c/ầm vô vọng và kéo dài , nàng gặp Tiêu Thụ.
Tiêu Thụ là ngoài đầu tiên nàng gặp, mang đầy v/ết th/ương vô tình lạc tiểu viện và nàng cứu.
Hắn tình cờ phát hiện cơ thể nàng bất thường, với nàng để tâm, thậm chí yêu nàng, đưa nàng trốn thoát, thề sẽ tìm linh d.ư.ợ.c cho nàng, editor: bemeobosua. giúp nàng trở thành nữ tử, đó cùng nàng sống trọn đời.
Theo Tiêu Thụ trốn khỏi Y Cốc, là chuyện đ/iên rồ nhất nàng từng trong đời.
Vì điều mà Y Cốc t/ruy n/ã, nàng cũng hối h/ận. Nàng quá mong yêu thương .
Cung Tây Việt đang thiền phát giác động tĩnh ở góc khuất, túm lấy Truy Sương Phong, dùng chuôi kiếm chạm lưng Ôn Tầm Chân.
“Ngươi đang gì?” Giọng nàng chứa ý cảnh cáo, xong mới cảm thấy hình như đúng.
Ôn Tầm Chân run rẩy, phát tiếng rê/n r/ỉ đau đớn.
Cung Tây Việt thấy, dùng thần thức quét qua, chỉ phát hiện khí t/huốc kỳ lạ trong cơ thể Ôn Tầm Chân đang xung đột hỗn loạn.
Thiên động tĩnh đ/ánh thức, dụi mắt trèo dậy.
“Nương?”
“Thiên, con xem cô .” Cung Tây Việt ấn x/ương sống đang c/o g/iật của Ôn Tầm Chân.
Thiên lời trèo qua xem một lúc, ngẩng đầu với mẫu : “Cô hình như nấu chín , đều đỏ lên hết.”