Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới - Chương 181 (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-22 17:04:38
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm tỉnh , đợi nàng suy nghĩ đến tương lai khó khăn, mở mắt Thiên túm chăn nhào mặt nàng, đè đầu nàng mà chơi đùa, khiến nàng lập tức chỉ thấy những phiền não mắt.

 

Nàng cẩn thận nhắc nhở Thiên: “Nói nhỏ thôi, đừng ồn đến Mẫu con tu luyện!”

Nàng sợ Cung Tây Việt mất kiên nhẫn liền một kiếm ch/ém hai xuống đất.

đứa trẻ đang chơi đùa quá hăng thấy nàng đến bắt , chỉ càng cố gắng chạy nhảy, gọi to hơn, thể kiểm soát .

 

Khó khăn lắm mới khiến cô bé ngoan ngoãn , Ôn Tầm Chân trong lòng nghĩ, tại chuyện , cam chịu buộc tóc cho đứa trẻ.

Khi ở Cung Tây gia, chuyện do các thị nữ , những thị nữ thần thần bí bí sẽ tập trung với nụ khi cần, quần áo rửa mặt buộc tóc cho Thiên, vân vân, xong trong chốc lát nhanh chóng rút lui, huấn luyện .

 

Rời khỏi Cung Tây gia, là tự Cung Tây Việt , nhưng ngày đầu tiên, Ôn Tầm Chân phát hiện Cung Tây Việt vụng về đến đáng sợ trong việc chăm sóc đời sống hàng ngày của đứa trẻ.

 

Nàng buộc tóc cho đứa trẻ, mất nửa ngày mới xong, còn xiêu vẹo.

Ôn Tầm Chân ở một bên nhắc nhở: “Tóc buộc lệch .”

Cung Tây Việt lạnh lùng : “Ta thấy, nên buộc , ngươi nghĩ là của ai.”

Ôn Tầm Chân: “...”

 

Sau đó chuyện trở thành việc nàng .

Thiên mặt nàng, ôm gương tóc , và đưa yêu cầu với nàng, buộc ruy băng, cài hoa.

 

Ôn Tầm Chân theo cô bé, giúp cô bé chọn hoa và ruy băng cài lên, hỏi cô bé: “Mẫu con buộc cho con, con đề xuất những yêu cầu ?”

Thiên thở dài, già dặn khoát tay: “Nàng buộc, chỉ cần buộc cái chỏm đơn giản nhất là .”

 

Cung Tây Việt tu luyện trong phòng, Ôn Tầm Chân và Thiên cũng chỉ thể ở chung trong phòng qua ba ngày.

Ngày thứ hai, Ôn Tầm Chân dọn bàn ghế trong phòng , cùng Thiên xổm đất đ.á.n.h bi lắc.

 

Thiên lấy một hộp Dạ Minh Châu lớn từ nhẫn trữ vật của , hai luân phiên đ/ánh, editor: bemeobosua. Ôn Tầm Chân trăm phát trăm trúng, Thiên mỗi đều đ/ánh trượt, thua đến nỗi nhảy dựng lên, tức giận phịch xuống đất, đ/ấm ng/ực mà hét lớn.

 

“Được , chơi nữa.” Ôn Tầm Chân kéo cánh tay nhỏ của cô bé .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-181-3.html.]

Đành chơi trò khác, trong nhẫn trữ vật của Thiên nhiều đồ chơi mà lớn tặng, cô bé lượt lấy chia sẻ.

“Đây là chuồn chuồn tre, , xoay ở đây là nó bay .”

 

Ôn Tầm Chân tò mò , quả thật tinh xảo, cần linh lực cũng thể cho con chuồn chuồn bằng tre bay lên, nàng bao giờ chơi loại đồ chơi trẻ con .

Thiên lấy mấy con, cùng Ôn Tầm Chân thả bay, chúng bay lượn trong phòng.

 

Sau đó, hai con chuồn chuồn tre mà hai thả bay lượt, một con đ/âm mặt Cung Tây Việt đang thiền, một con lao thẳng xuống, cắm búi tóc của Cung Tây Việt.

Ôn Tầm Chân: “...”

 

Thiên và nàng , đột nhiên chạy nhanh qua, lấy một con chuồn chuồn tre từ trong lòng Mẫu .

Vừa nhón chân chuẩn lấy con thứ hai cắm búi tóc, đột nhiên lông mi Cung Tây Việt run lên, Thiên lập tức che miệng kêu lên im lặng, sợ hãi vội vàng chạy về.

“Chân Chân, còn một con nữa cô lấy !”

 

Ôn Tầm Chân học theo Thiên, khẽ khàng gần Cung Tây Việt, nín thở rút con chuồn chuồn tre khác khỏi búi tóc nàng, rớt một lọn tóc.

Trong quá trình , nàng vô nghi ngờ Cung Tây Việt sẽ mở mắt giây tiếp theo, một cước đá nàng bay .

 

Ôm lấy trái tim đang đ/ập thình thịch vì sợ hãi của , Ôn Tầm Chân một tay đè Thiên đang rục rịch thả chuồn chuồn tre nữa, : “Chúng chơi cái khác !”

Ba ngày trôi qua nhanh chóng, Cung Tây Việt mở mắt, thấy con gái quấn tấm chăn dài bàn, ôm một bình hoa, lấy nước từ trong đó rắc xuống đất.

 

Ôn Tầm Chân cũng quấn tấm rèm vải màu xanh, nửa quỳ bàn duỗi tay : “Đa tạ Nương Nương ban thưởng cam lộ.”   =)))

Thiên rắc nước tay nàng : “Không cần cảm ơn, bình ! Phải uống hết nha!”

“Thật sự uống ?”

Cung Tây Việt: “...”

 

Ôn Tầm Chân đang khó xử với “cam lộ” trong tay, đột nhiên cảm thấy gì đó, đầu và đối diện với ánh mắt của Cung Tây Việt.

Nàng lặng lẽ kéo tấm rèm vải đang quấn xuống.

 

Loading...