64. Ma Tôn 9
Hán Thu vốn nghĩ rằng, việc dạy tiểu thiếu chủ Ma giới tu tiên, khó khăn lớn nhất là huyết thống Thiên Ma của nàng thể tiếp nhận linh lực tu tiên. khi bắt đầu dạy, mới phát hiện, khó khăn lớn nhất là đứa trẻ chữ.
Tuy rằng, trẻ con bình thường ở phàm gian 6 tuổi cũng ít đứa chữ, nhưng nàng là thiếu chủ Ma giới, thể chữ chứ!
"Ta chữ, còn tên của !" Thiên phản bác, cầm bút nguệch ngoạc giấy.
Đưa cho Hán Thu xem, giấy là những ký hiệu ngoằn ngoèo phức tạp, rõ ràng là bậy.
Vị tiểu thiếu chủ còn nghiêm túc với : "Đây là Long ngữ, tên của !"
Long ngữ gì? Hán Thu từng qua.
Hắn thở dài, với nụ mệt mỏi của một kẻ ép : "Thiếu chủ, Long ngữ chúng tạm thời dùng đến, học một chút chữ của thường."
"Ta cũng !" Thiên sấp giấy, nghĩ , nhanh mười mấy chữ.
Hán Thu một cái, vài chữ đúng là thể nhận , nhưng sai, thiếu nét nọ, hụt nét .
Xem vẫn dạy từ đầu.
Hán Thu thở dài một : "Thiếu chủ, mấy chữ sai , chúng học ."
Đứa trẻ buồn bã, nàng cố chấp : "Không sai!"
"Được , sai. Chúng học một cách khác của những chữ ." Hán Thu đổi cách .
đứa trẻ nghĩ đến điều gì, chút ủ rũ đó, vặn vẹo ngón tay của , chịu giảng bài. editor: bemeobosua. Hán Thu đột nhiên phịch xuống đối diện nàng, che mặt bắt đầu nức nở, thảm thiết.
"Số phận của thật khổ sở, hu hu!"
Thiên đang hợp tác lớn là dọa sợ. Người lớn xảo quyệt sử dụng nước mắt v/ũ k/hí . Thiên tò mò gần, vùi đầu đầu gối Hán Thu, để xem thật sự đang .
"Hu hu." Hán Thu đầu , ngừng.
Thiên lay lay đầu gối : "Đừng nữa."
Hán Thu với giọng đáng thương: "Ngươi chịu học những thứ với , sẽ c/hết."
Cuối cùng, thầy giáo Hán Thu thành công lợi dụng kỹ năng giả vờ y như thật, l/ừa đứa trẻ trở bàn để chữ.
Chỉ là, sự đe dọa của nước mắt kéo dài bao lâu. Hán Thu nhanh chóng phát hiện, đứa trẻ hề nghiêm túc luyện chữ, nàng đang vẽ.
"Thiếu chủ, đang gì ?" Hắn nặn nụ , giọng điệu nguy hiểm hỏi.
Đứa trẻ hề , đưa bức vẽ của cho xem, ngẩng đầu nở một nụ rạng rỡ, ngây thơ và đáng yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-64-1.html.]
"Ta đang vẽ ngươi đó, ngươi xem ."
Hán Thu , với đứa trẻ ở tuổi , đúng là vẽ . đang dạy môn gì ?
Nếu là học sinh bình thường, lúc sẽ đ/ánh lòng bàn tay. Vị học trò chút tự giác còn đà lấn tới hỏi: "Ngươi khen ?"
Hán Thu: "..."
Mặc dù một khoảnh khắc khuôn mặt tươi của đứa trẻ cho cảm thấy đáng yêu, nhưng Hán Thu nhanh chóng nhớ đến Ma Tôn hung tàn .
Hắn cam chịu : "Thôi, chuyện nhận chữ tính . Những tâm pháp sẽ thẳng cho ngươi ."
Khi giải thích phần lời đầu, Hán Thu : "Vậy nên, trong lòng con giữ chính khí, kiềm chế bản ..."
"Ngươi đang dạy Thiếu chủ cái gì ?" La Diệp đang giám s/át ở bên cạnh c/ắt ngang bài giảng.
Hắn vẻ mặt : "Đây là Thiếu chủ của Ma giới chúng , tử của Tiên giới."
Hán Thu oa/n ứ/c: "Trong tâm pháp ngươi đưa cho như mà."
La Diệp đẩy : "Ngươi dạy, để ."
Hắn với Thiên: "Thiếu chủ, chúng là ma, tùy tâm sở dục, thuận theo bản năng của ! Những tu sĩ đạo mạo dùng đủ loại quy tắc để trói buộc khác, thực chất bên trong đều là những kẻ tr/ộm c/ắp d/âm l/oạn, cũng chẳng khác gì Ma giới."
"Là thiếu chủ của Ma giới, sợ hãi bất cứ điều gì. Nếu ai đó tức giận hoặc mạo phạm , hãy g/iết , khiến sống bằng ch/ết!"
Thiên xong, nửa hiểu nửa : "Nếu tức giận, thể mắng ?"
La Diệp tưởng nàng đến Hán Thu, chút do dự đáp: "Đương nhiên thể!"
Thiên lập tức chống nạnh mắng: "Đại Ma Tôn xa! Trứng thối! Trứng ngon!"
La Diệp: "..."
"Đây là ngươi dạy đó, liên quan gì đến ." Hán Thu quý mạng, lùi sang một bên hai bước.
La Diệp giơ hai tay ngăn cản: "Thiếu chủ! Thiếu chủ thể câu đó."
"Ngươi cái gì cũng thể mà."
Hán Thu xen : "Bởi vì ngươi đ/ánh , mắng sẽ đ/ánh."
Thiên , cánh tay trắng nõn của , thở dài già dặn, phiền não than vãn:
"Hắn giống như chó con , thể c/ắn chứ?"
Hán Thu và La Diệp đều giả vờ như thấy, mỗi ho khan một tiếng.