Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới - Chương 74 (1)

Cập nhật lúc: 2025-09-28 17:05:49
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

74. Ma Tôn 19

 

Đi phạm vi quận Vạn Khê, con đường đột nhiên trở nên bằng phẳng hơn nhiều.

Các thôn xóm ven đường đóng cửa, mà đối đãi với ngoài nhiệt tình. Bọn trẻ con chơi đùa ở đầu làng, ngừng phát tiếng khúc khích.

Bọn trẻ mặc quần áo chứ ở trần, đứa nào đứa nấy mặt mày hồng hào, đủ thấy cuộc sống của dân nơi đây sung túc và an .

Thiên Hoài Uông bế , cằm tựa vai , lũ trẻ con bên ngoài xe ngựa đang chơi đùa, mắt ngừng dõi theo.

 

"Thấy khó chịu thì đừng nghĩ đến chuyện chạy ngoài chơi với khác nữa." Hoài Uông một tay ấn lưng nàng, dùng ma khí ảnh hưởng đến con trùng trong cơ thể nàng, khiến chúng yên tĩnh .

Lợi dụng việc thấy, Thiên bĩu môi thè lưỡi.

Nàng bế như chút nào, nhưng cha chữa b/ệnh cho nàng, khiến nàng còn khó chịu nữa, nên nàng chỉ thể ngoan ngoãn.

Tuy nhiên, theo yêu cầu của nàng, rèm xe ngựa luôn kéo lên, nên nàng thể ngắm phong cảnh bên ngoài.

 

Người bên ngoài thỉnh thoảng cũng tò mò trong xe, thấy là hai đứa trẻ vẻ ngoài giống , đều lộ vẻ kinh ngạc, cảm thấy thú vị.

Nhìn từ trang phục, trông như một cặp . Người ca ca bế , cánh tay ngắn ngủi vỗ vỗ lưng đối phương, chắc là đang an ủi, nhưng mặt thì cau .

Đứa trẻ thì chu môi lên, cũng vẻ mặt vui, nhưng cánh tay nhỏ bé ngoan ngoãn ôm lấy ca ca, còn lén lút nghịch tóc .

 

Cái cảm giác trẻ con giận dỗi , qua đường thấy cũng khỏi mỉm .

Đường đường là Ma Tôn, ở Ma cung gần như ai dám thẳng dung mạo, khí thế bức , mà suốt chặng đường , nhận bao nhiêu nụ hiền từ của phàm nhân khi bế con gái xe ngựa.

 

Càng như , sắc mặt Hoài Uông càng khó coi, dứt khoát nhắm mắt cho khuất mắt.

Một lúc , thể chịu đựng nữa, lạnh lùng : "Con mà còn nhổ tóc nữa thử xem?"

Thiên nhanh chóng ném hơn chục sợi tóc "vô tình" nhổ vì buồn chán ngoài cửa sổ để xóa sạch chứng cứ, co tay , nghiêng đầu, giả vờ như ngủ.

Trong miệng còn cố tình phát hai tiếng "khò khò" như tiếng ngáy.

 

Vào trong thành, đường phố đều lát bằng gạch xanh lớn, các cửa hàng ven đường quét dọn sạch sẽ, bộ phố vẻ mặt an nhàn, qua hề vội vã.

Trong thành đặc biệt nhiều già, y quán cũng nhiều hơn hẳn.

Dưới gốc cây lớn ở góc phố một nhóm già rảnh rỗi , kê ghế nhỏ trò chuyện chuyện gia đình.

Thấy ngoài, cũng ai quá để ý, chỉ là thấy xe ngựa về phía ngoại ô thành, những già tùy t/iện vài câu.

 

"Trông vẻ Tiểu Tây Sơn ."

" , ngoài đến chỗ chúng , ngoài đến thu mua d.ư.ợ.c thảo, hầu hết là để tìm Dược Tăng chữa bệnh ."

Người dân gần quận Vạn Khê đều , ở đây một ngọn Tiểu Tây Sơn, chùa Tây Sơn Dược Tăng thể cứu mạng. Thường đồn đại, vượt ngàn dặm xa xôi đến đây tìm kiếm một tia hy vọng sống sót.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-74-1.html.]

Tất nhiên, đến nhiều nhất vẫn là những kẻ buôn thu/ốc. Dược liệu ở đây chất lượng tuyệt vời, đặc biệt là d.ư.ợ.c thảo do các Dược Tăng trong chùa trồng, săn đón.

Từng lời đồn đại rằng họ trồng là tiên thảo trong truyền thuyết, thể giúp trẻ mãi già, nếu , tại một Dược Tăng trong chùa thể mười mấy năm thấy già .

Hoài Uông về lời đồn Dược Tăng nào, nhưng đến đây, quả thực là để tìm một vị hòa thượng.

Phật tử Vô Tâm Ngộ Tâm của Bồ Đề Sơn, Linh giới.

 

Ngài thường xuyên du hành tu hành ở Nhân giới. Hoài Uông những năm gần đây Ngài ở tại ngôi chùa Tây Sơn , nên mới tìm đến đây.

Tiểu Tây Sơn, nơi chùa Tây Sơn tọa lạc, là một ngọn núi thấp. Dưới chân núi là những cánh đồng thu/ốc rộng lớn. Có khá nhiều hòa thượng cởi trần, đầu trọc đang việc ngoài đồng, nhổ cỏ, bắt sâu, tưới nước, xới đất.

 

Hoài Uông dắt Thiên xuống xe ngựa, qua con đường giữa cánh đồng thuốc, thẳng tiến đến bậc thang chân Tiểu Tây Sơn.

Bậc thang dài.

Khoảnh khắc thấy bậc thang , Thiên liền bậc thang sạch sẽ, Hoài Uông.

 

Hoài Uông hiểu ý nàng, cái đồ lười biếng leo.

Hắn bậc thang, một lời.

Thiên lập tức bò dậy bậc thang, nhào lên lưng .

Một đứa trẻ cõng đứa trẻ khác leo núi thu hút sự chú ý của các Dược Tăng trong cánh đồng thu/ốc.

Một Dược Tăng đặt công việc đang xuống, dùng khăn vải treo cổ lau mồ hôi mặt và ng/ực, ba bước hai bước liền đuổi theo.

 

Hoài Uông cõng đứa trẻ lên giáo huấn nàng. Thiên chăm chú lắng - lắng tiếng ve kêu cây hai bên đường.

"Ríu rít... rít..." Nàng bắt chước theo.

Vừa đáng yêu nghịch ngợm, chọc tức cha suýt nữa thì nhịn mà ném nàng xuống.

Cảm nhận luồng gió mạnh lao tới phía , Hoài Uông lập tức hất đứa trẻ lưng xuống, túm lấy vạt áo nàng đẩy phía , đối mặt với đến.

 

Vị Dược Tăng vạm vỡ, da rám nắng, cơ bắp cuồn cuộn, chạy lên bậc thang, kinh ngạc động tác nhanh nhẹn của đứa trẻ, nhưng cũng nghĩ nhiều.

"Một đứa trẻ như con cõng nổi đứa trẻ khác, hai đứa lên núi đúng , đưa hai đứa lên." Hắn ôm lấy mỗi đứa một tay, chạy vọt lên núi.

Lần cuối cùng Ma Tôn đại nhân ôm như là khi còn nhỏ.

Đây tuyệt đối là một hòa thượng bình thường. Nếu là một hòa thượng bình thường, dù đang trọng thương, cũng thể dễ dàng tóm gọn như .

Hoài Uông đoán đại khái cũng đến từ Bồ Đề Sơn giống như Phật tử Ngộ Tâm, tu vi cũng thấp.

 

Hắn đến để cầu , cũng t/iện tùy ý trở mặt, vì nhẫn nhịn : "Thả ... thả xuống, thể tự ."

Vị Dược Tăng trông chất phác, : "Không , đưa hai đứa lên, đỡ cho hai đứa tự ."

Hoài Uông cảm thấy mất mặt, còn thêm, chợt thấy Thiên cũng đang ôm, dùng tay che miệng, phát tiếng "phì phì" "hì hì hì".

Cái đồ ngốc , lạ đột nhiên ôm lấy, chẳng thấy sợ hãi chút nào, còn dám .

 

Loading...