Tiêu Thế Thu liếc một cái, khẽ : “Cô tổng cộng chỉ hai câu, đối phương thể gì chứ? Không dứt khoát từ chối thì cũng là chút do dự mà đến thôi. đoán là lập tức đến .”
Mắt lấp lánh như , sùng bái hỏi: “Sao ?”
Tiêu Thế Thu nhanh chậm giải thích cho : “Em nghĩ xem, nếu đối phương là một tuyệt tình như , mới bắt đầu cho cô đang ở thành phố A? Rõ ràng là gặp mặt mà, xem đó vẫn còn vương vấn tình cũ với cô .”
Con cáo già , khả năng phân tích vấn đề thật sự dạng .
thật lòng khen : “Giỏi thật đấy! Chắc cũng xem Conan ít nhỉ?”
Anh , nhưng ngay lập tức nhịn xuống. Tiêu Thiến Thiến sống c.h.ế.t , giờ mà tiếng thì vẻ quá lạnh lùng .
Bên Hà Thanh Dung, khi bình tĩnh , cô hít một thật sâu, lấy khí chất cao quý, đoan trang bước về phía chúng : “Anh đồng ý đến , nhưng kịp chuyện của Thiến Thiến, chắc là nghĩ gặp chuyện gì.”
Trong mắt Tiêu Thế Thu lộ vẻ khó hiểu, lời mang chút châm biếm: “Người đó cũng thật nặng tình, cô ở bệnh viện là chẳng hỏi gì vội vã chạy đến , xem gia đình ba của mấy vẫn còn hy vọng đoàn tụ đấy nhỉ.”
Hà Thanh Dung nghẹn lời, cuối cùng cũng tranh cãi gì, chỉ là sắc mặt chút biến hóa khôn lường, hai mắt về phía xa xăm, nhưng như mất tiêu cự.
Nhất thời đều gì nữa, khẽ kéo tay áo Tiêu Thế Thu, hiệu sang ghế bên cạnh đợi.
Tiêu Thế Thu gật đầu, ôm sang một bên. Hà Thanh Dung thì xuống, mà đến cửa sảnh cấp cứu, màn đêm đen kịt bên ngoài, bất động.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tình hình giao thông ở thành phố A buổi tối hơn ban ngày nhiều, đầy nửa tiếng, một đàn ông cao gầy vội vã chạy đến từ bên ngoài. Khi thấy Hà Thanh Dung ở cửa, mặt lộ một tia kinh ngạc, đó là sự mừng rỡ.
Người đó nhấc hai cánh tay lên, dường như tiến tới ôm cô, nhưng cố kìm nén.
“Thanh Dung, em chứ? Tốt quá , em vẫn xinh như năm nào.” Giọng đó mang theo sự kích động kìm nén.
Không ngờ đàn ông kìm chế sự thôi thúc gặp , Hà Thanh Dung ngược bất ngờ tỏ yếu đuối thể tự chủ, lập tức lao lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-lam-me-ke-cua-nguoi-yeu-cu/chuong-714.html.]
Cô vùi đầu n.g.ự.c khẽ nức nở, một tay còn nắm chặt cà vạt của . Người đàn ông sốt ruột, bàn tay lớn khẽ vuốt ve tấm lưng mảnh mai của cô, chút hoảng loạn nhỏ giọng an ủi: “Thanh Dung, xảy chuyện gì ? Em đừng gấp, từ từ , chỉ cần thể , nhất định sẽ giúp em.”
Nghe đàn ông , Hà Thanh Dung mới ngẩng đầu khỏi vòng tay , má vẫn còn vương những giọt lệ, thần sắc mang theo một vẻ mong manh, tan vỡ.
Phải thật, Hà Thanh Dung khi trông khá , khác hẳn với vẻ đáng thương của Đặng Tư Tư khi . Hà Thanh Dung quyến rũ đáng thương, đúng là cùng đẳng cấp.
Chỉ cô dịu dàng : “Hựu An, cứu con gái của chúng …”
Người đàn ông tên Hựu An bỗng trợn to mắt: “Em gì cơ?”
“Con gái của chúng , Thiến Thiến, con bé đang nguy hiểm, cần truyền máu.” Hà Thanh Dung bằng ánh mắt đau buồn.
“Con gái của em, Tiêu Thiến Thiến, con bé là con gái của ư??” Người đàn ông chút dám tin, “Em chắc chắn chứ?”
Nước mắt Hà Thanh Dung rơi xuống: “Lúc em thể lừa chứ? Nếu con gái , tại em dùng tính mạng của Thiến Thiến để lừa ?”
“Tại bây giờ em mới cho ?” Người đàn ông túm chặt vai Hà Thanh Dung, chút kích động : “Tiêu Thiến Thiến là con gái của ? Nhà họ Tiêu bọn họ…”
Lúc thấy Tiêu Thế Thu cách đó xa, giọng khựng : “Người nhà họ Tiêu ?”
Tiêu Thế Thu thấy thấy chúng , liền kéo thản nhiên bước tới: “Luật sư Viên, thật ngờ, chúng gặp mặt trong tình huống .”
Luật sư Viên? chợt nhớ , vị luật sư tai tiếng ở thành phố T , chẳng tên là Viên Hựu An ? Anh là bạn trai cũ của Hà Thanh Dung ư??
bắt đầu cẩn thận đánh giá Viên Hựu An, tuy trai bằng Tiêu Thế Thu, nhưng cũng thuộc kiểu thư sinh thanh tú. Có lẽ hồi trẻ cũng khá ưa , nếu Hà Thanh Dung chẳng thích .
ánh mắt bây giờ khiến khó chịu, cảm giác như thấu tâm can khác.
Sắc mặt Viên Hựu An chút phức tạp, nhưng nhanh trở với nụ chuyên nghiệp, vươn tay bắt tay Tiêu Thế Thu: “Tổng giám đốc Tiêu, cũng ngờ, nhưng gặp ngài, vẫn vinh hạnh.”