Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-03-24 17:02:13
Lượt xem: 153

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thích Mê chằm chằm cánh cửa đóng chặt mà giật , cô mang vẻ mặt kinh ngạc chậm rãi , cúi đầu bộ bàn tay lửa hong đến mức hồng hồng của .

Một lát , cô vẫn nhịn hỏi: “Thầy Đỗ… tức giận ?”

“Sao thể thế ?” Trịnh Viện Viện , cô thấy hình như ngọn lửa còn cháy mạnh nữa nên bỏ thêm một đống cỏ khô .

Phanh, tấm sắt lửa đốt nóng đến mức vang lên một tiếng.

Trịnh Viện Viện cúi đầu, cô dùng chân bàn mang từ lớp đối diện tới ấn xuống đám cỏ khô, nhỏ giọng : “Thật , tâm tình của thầy Đỗ, cũng thể hiểu , bất ngờ đưa tới nơi ai cũng sợ hãi, nhưng vì sợ ảnh hưởng tới bọn nhỏ nên thể biểu hiện ngoài. Nói thật , đến bây giờ cũng còn chịu thừa nhận… Chúng thật sự tới, tận thế ?”

vẫn luôn cảm thấy loại việc lạ sẽ chỉ thể xuất hiện ở phim truyền hình hoặc là trong tiểu thuyết, tất cả đều là giả, nhưng mà trộm véo bản , đau mà vẫn hề tỉnh , cho nên mới tình cảnh bây giờ là giấc mơ.” Nói tới đây, Trịnh Viện Viện hít hít cái mũi, cổ họng tràn tiếng nức nở: “Cô Thích, thật sự sợ hãi, nhưng thể tỉnh táo , con gái của cũng ở đây, bọn nhỏ lớp Đậu Đinh cũng đều ở chỗ , thật sự sợ bọn nhỏ xảy chuyện gì.”

Thích Mê vội vàng đầu thoáng qua mấy đứa nhỏ đang chơi vui vẻ, vẫn may, ai chú ý tới bên .

Cô kéo chiếc ghế nhỏ đến gần Trịnh Viện Viện hơn chút, đó giơ tay lau nước mắt khóe mắt của cô : “Cô để bọn trẻ là chuyện tuyệt vời .”

Trịnh Viện Viện lắc lắc đầu, nâng ống tay áo lau lau mắt: “Xin , cô Thích, nên , hiện tại bọn nhỏ chỉ thể dựa chúng , nên mà, , cảm thấy bản quá vô dụng. Thầy Đỗ nhất định cũng nghĩ giống , chúng vẫn luôn dựa cô cứ bận rộn , mà hai lớn chúng chỉ ở chỗ dường như vô dụng.”

“Sao thể? Những lúc ở đây đều do hai bảo vệ bọn trẻ đấy ? Hai vô dụng .” Thích Mê dịu dàng an ủi, dùng tay vỗ vỗ vai cô .

Lúc , Đỗ Thụy mang theo nước ấm , bắt gặp Thích Mê đang an ủi Trịnh Viện Viện thì do dự một chút nhưng vẫn mang theo nước ấm đây, đặt ở ở thúng sắt. Ấm đun nước vặn đặt miệng thùng sắt.

Anh xuống, chỉ lướt qua hai , đó mang cái ghế nhỏ đến bên bọn nhỏ.

“Thầy Đỗ, thầy thể chơi trò gia đình ạ, đóng vai cha ?”

“Cha gì mà cha, thầy Đỗ đóng vai đội trưởng Ultraman!”

Hai đứa nhỏ tranh chấp đến nỗi Thích Mê thể thấy Đỗ Thụy trả lời như thế nào. Cô chỉ ở một bên vỗ vai Trịnh Viện Viện, nương nhờ ánh lửa những đứa trẻ đang chơi đùa ở đệm.

Mỗi đứa nhỏ đều đôi mắt sáng ngời, trẻ nhỏ giống với lớn, bọn chúng sẽ bao giờ che giấu cảm xúc của bản , đặc biệt nhất là khi bọn nó mới chỉ ba bốn tuổi. Khi bọn nhỏ , đó thật sự là nụ của sự vui vẻ; bọn nhỏ , đó thật sự là nước mắt khổ sở; bọn nhỏ giận dỗi thì cũng nhất định sẽ thể hiện ngoài.

Mà bây giờ, sáu đứa nhỏ đều đang vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/chuong-11.html.]

Nguyệt

qua nhiều thế giới tàn phá nặng nề, ở nơi đó, cô từng thấy qua nụ tươi tắn tinh khiết như thế. Cho dù là những đứa trẻ cùng tuổi, cũng sẽ bởi vì , đồ ăn, vô vàn vấn đề, mà những cảm xúc u ám phù hợp với độ tuổi.

Thích Mê bọn nhỏ, khóe môi vô thức cong lên.

Nụ của những bé con thật sự vui vẻ và trong sáng, giống như một bông hoa còn sót trong bùn lầy ở một thế giới tồi tệ, nhất định che chở chúng thật .

Cảm xúc của Trịnh Viện Viện gần như trở bình thường, cô lau lau nước mắt, theo tầm mắt của cô sang.

Dần dần, đôi mắt của cô cũng nhiễm ý : “Thật , bọn nhỏ còn dũng cảm hơn chúng tưởng tượng, thấy sâu giật nảy cả , kết quả mấy đứa nhỏ chẳng ai sợ hãi.”

, hôm nay bọn nhỏ ngoan đến mức ngạc nhiên, cô phát hiện ? Ngay cả lúc chơi đùa, bọn nhỏ đều cẩn thận, cố gắng phát âm thanh nào.” Thích Mê mỉm .

Trịnh Viện Viện: “ , thật sự là ngoan.”

Đông, là tiếng thùng sắt vang lên.

Đỗ Thụy vô thức đầu , đúng lúc trông thấy ánh mắt sáng lấp lánh và nụ dịu dàng của Thích Mê và Trịnh Viện Viện.

Thấy hai tâm sự gần xong, Đỗ Thụy nhỏ giọng dặn dò mấy đứa nhỏ vài câu, đó mang ghế nhỏ trở . Anh luồn tay tay áo, cầm nắp ấm nước lên, thấy nước mới bắt đầu sủi bọt thì đậy nắp ấm xuống.

Anh chà xát tay, đầu về phía Thích Mê, : “Ít nhiều đều nhờ cô Thích cả.”

“Đừng khách sáo.” Thích Mê .

Đỗ Thụy mím môi, dừng một chút, đó tiếp: “ thấy , cô Thích là kinh nghiệm, nếu chuyện gì chúng thể thì cô cứ việc thẳng, hai lớn chúng tay chân, sẽ gánh nặng của cô.”

Thích Mê: “Được thôi, sẽ khách sáo với hai .”

Đỗ Thụy gật gật đầu.

Lúc , hình như Trịnh Viện Viện nghĩ tới cái gì, mở miệng hỏi: “ , cô Thích, thế giới tận thế , rốt cuộc là như thế nào?”

Nói đến chủ đề , trong một giây Thích Mê trở nên nghiêm túc, cô hạ giọng : “ đoán, mặt trời của thế giới xuất hiện lâu , độ ấm thấp, bộ thành phố đều điện, sâu và con xảy biến dị… Trừ điều thì cũng giống như những thế giới tận thế khác mà qua, khác quá nhiều… À đúng , thế giới cùng với thế giới ban đầu chúng sống cũng giống , ít nhất thì thành phố giống, mấy thứ đều tìm ở siêu thị gần đây.”

 

Loading...