Cửa kêu kẽo kẹt mở , một  ló đầu , mắt sáng rỡ khi  thấy .
 
Hắn chậm rãi bước .
 
 sững .
 
Khoan , một  đàn ông mà yểu điệu, nhẹ nhàng, thướt tha?
 
Hắn  xuống  tao nhã, ngước mắt  , giọng nhỏ nhẹ: “Chào buổi sáng, đường .”
 
 nổi da gà, khô khan đáp : “Sớm, sớm an.”
 
“Cháu chào thúc thúc.” – Hứa Đa lễ phép chào hỏi.
 
Hứa Lạc vô cùng tự nhiên, như thể là chủ nhà , dịu dàng vẫy Hứa Đa: “Tiểu Phúc  đây, để thúc thúc chải tóc cho.”
 
 ngơ ngác  Hứa Đa: “Tiểu Phúc? Không , nhóc con, con  tên  mà?”
 
Hứa Đa lắc đầu, còn  kịp  gì, Hứa Lạc  quỳ xuống.
 
Hắn quỳ xuống!
 
 c.h.ế.t lặng.
 
“Đường , xin  đừng đánh Tiểu Phúc! Là… là  của ! Đệ thấy Tiểu Phúc tội nghiệp, mười tuổi  mà   tên, nên mới đặt bừa cho nó cái tên nhỏ, xin  đừng đánh nó! Đánh  ! Đánh  !”
 
Giọng điệu thảm thiết đáng thương.
Hoài nek
 
 sững sờ.
 
Hắn đang  gì thế?
 
  sang Hứa Đa,  nhóc cũng  .
 
Bóng dáng cao lớn của Thiên Lân từ xa bước tới, Hứa Lạc đột ngột giật lấy Hứa Đa  lòng,  lưng che chắn, như thể lấy  chặn đòn roi, giọng càng nghẹn ngào: “Đường ! Cứ đánh  , Tiểu Phúc còn nhỏ,   thể đánh nó thêm nữa!”
 
“…”
 
  Thiên Lân đang sải bước tới, bỗng hiểu  Hứa Lạc đang diễn trò gì.
 
 kích động nhảy dựng lên, chỉ  Hứa Lạc vẫn đang diễn  sâu: “Hắn vu oan cho ! Hắn hãm hại ! Hắn—”
 
Thiên Lân phớt lờ Hứa Lạc mắt ngấn lệ, trực tiếp bước tới ôm lấy… eo ?
 
  chằm chằm bàn tay   đặt lên eo .
 
Tư thế …  gì đó sai sai?
 
Chống lưng… là kiểu  ?
 
“Hứa Đa, con  .”
 
“Thiên Lân ca ca, đừng dọa Tiểu Phúc.” Hứa Lạc nhanh mắt liếc , ôm Hứa Đa chặt hơn, “Là  hiểu lầm,    đường  gọi Tiểu Phúc, …  ngạc nhiên, nên tưởng   tức giận, sợ   hại Tiểu Phúc, trong lúc gấp gáp nên…”
 
Hắn cắn nhẹ môi, rơi nước mắt lặng lẽ, dáng vẻ yếu đuối khiến   xót xa.
 
“Hắn, , …”  tức đến run .
 
Thiên Lân kéo   lòng an ủi,  lạnh nhạt  với Hứa Lạc: “Cảm ơn, Hứa Xuyết  đặt tên cho con, gọi là Hứa Đa.”
 
Hứa Đa  biểu cảm, cũng  động đậy,   tỏa  sự lạnh lùng “đừng chạm  ”.
 
Hứa Lạc ấm ức buông Hứa Đa , khẽ vén tóc   tai.
 
Chỉ một động tác đơn giản, phối với vẻ mặt cúi đầu dịu dàng,  đầy phong tình.
 
  …
 
Hắn  …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-muon-ly-hon-nguoi-chong-thu-nhan/4.html.]
 
“Thiên Lân ca ca,    đường  vay nặng lãi  còn đem …”  khẽ cắn môi, như thể sắp , “nên  mang tiền đến, —”
 
“Cảm ơn, tiền  trả .”
 
Hứa Lạc ngạc nhiên ngẩng đầu, Thiên Lân  cúi  dọn dẹp bát đũa  bếp, Hứa Đa cũng nhanh nhẹn lau bàn.
 
Chỉ còn  và    trân trối.
 
Hứa Lạc hậm hực lườm ,  vội chạy theo Thiên Lân: “Thiên Lân ca ca, để   cho,   để trượng phu rửa bát chứ,  còn   săn và tuần tra ngoài thành, chắc mệt lắm, mau nghỉ ngơi .”
 
Thiên Lân dừng : “Ta  thấy cha ngươi gọi ngươi, mau về .”
 
Hứa Lạc: “…”
 
Hắn bước , nhưng cứ ba bước   đầu.
 
 khoái chí.
 
Tên thú nhân to xác  cũng thú vị phết!
 
 vui vẻ  vòng quanh Thiên Lân,  đùa: “Huynh thật tinh tường, đôi mắt đúng là sáng như đuốc! Ha ha! Mà hôm nay   về sớm thế? Bốc xong hàng  ? Cơm trong giỏ kìa, ăn chút ?”
 
Thiên Lân     sâu xa,  đó dọn bếp xong liền bế thốc  lên,  thẳng  phòng.
 
: “…”
 
“Bỏ  xuống!”  gằn giọng, vùng vẫy như con cá  thớt ber ber loạn xạ.
 
Chẳng  đang  chuyện yên lành , tự dưng ôm   gì?
 
Người thú cúi đầu  , sải bước nhanh hơn, đặt  xuống giường  đè lên.
 
 dùng hai tay đẩy mạnh lồng n.g.ự.c rắn chắc của  , trừng mắt  tin nổi: “Anh   gì?!”
 
“Không  ngươi  ?”
 
: “……?”
 
“!!!”
 
Vô lý hết sức!
 
Hoàn  vô lý!
 
“Ta  ! Ngươi đừng  bừa!”
 
Thiên Lân  chằm chằm , đầy chắc chắn: “Ngươi    nhiệt tình.”
 
: “……”
 
Cứu  với! Bộ não của  thú  chắc  vấn đề!
 
7
 
…   bẩn .
 
8
 
  ly hôn.
 
Đây chẳng  thế giới  con  ? Chắc chắn   phụ nữ chứ?
 
 sẽ ly hôn   tìm bạn gái…
 
  từng sinh con , liệu các cô gái  chấp nhận  ?
 
 sắp phát điên mất!