Thương Hải tức giận đến mức trút , gân xanh trán nổi lên: "Ban đầu cô với là tìm một công việc ca đêm ở trung tâm thương mại, cứ tưởng là một công việc đàng hoàng, kết quả đến đó xem thử, thì bên là một quán bar, qua lớp kính, thấy vợ ăn mặc mát mẻ, dám nữa!"
"Trước đây khi còn tiền mua cho cô xe, mua nhà, mua túi xách, đối xử với cô tệ chứ? Sao cô thể đối xử với như ?"
"Y hệt như những gì em trai , chính là ham tiền của . Giờ phá sản , cô vội vàng tìm chỗ dựa mới."
"Nghĩ đến những ngày ngon giấc ở nhà, cô cũng ngủ 'ngon' ở bên ngoài, thấy ghê tởm, cơm cũng nuốt nổi!"
Ông tức giận đến mức mặt đỏ tía tai, càng càng kích động, thở hổn hển, hình run lên bần bật.
Ai cũng thể , ông tức giận đến cực điểm.
Ông dứt lời, trong phòng livestream lập tức đồng cảm vô cùng.
[Phá sản xong, vợ gái. Trời ơi, thật đáng thương, xin phong cho ông là đàn ông đen đủi nhất lịch sử.]
[Cộng thêm một phiếu, đầu xanh mướt cả .]
[Vợ kiểu bỏ, để dành ăn Tết ?]
[Nói thật lòng, ông gì ơi mau khám sức khỏe , cẩn thận mắc bệnh lây qua đường t.ì.n.h d.ụ.c đấy, đến lúc đó cũng kịp .]
Thương Hải thấy đầy màn hình đều là bình luận bênh vực , trong lòng lập tức thoải mái hơn ít, thở dần dần bình trở .
Ông ngẩng đầu An Như Cố, giọng nôn nóng: "Streamer, cô cũng thấy đấy, sự nghiệp mất , vợ cũng gái , chẳng còn gì cả, đúng là trắng tay thật sự!"
"Nếu hôm nay kết nối với livestream của cô, khi uống hết lọ thuốc ngủ ."
Một ngày tốt lành
"Cho nên cô xem giúp xem, khi nào mới thể vực dậy, để những kẻ xem thường và kẻ phản bội hối hận đến chết!"
"Đặc biệt là ả tiện nhân phản bội !"
"Để xem cho." An Như Cố nhắm mắt , bấm ngón tay tính toán, đầu óc hoạt động hết công suất, một lúc lâu mới buông tay xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-351-149-vo-o-quan-bar.html.]
Đối diện với ánh mắt tha thiết của Thương Hải, An Như Cố chậm rãi lắc đầu với ông : "Vận mệnh của một luôn đổi ngừng. Mười năm một đại vận, năm năm một tiểu vận. Đại vận mười năm của ông , gia đình giàu , sự nghiệp hanh thông.
Năm nay đang ở thời điểm giao thời chuyển vận, đại vận mười năm tới , ông đừng nghĩ đến chuyện vực dậy nữa, nên tập trung trả nợ thì thiết thực hơn."
Thương Hải nghiến răng nghiến lợi, cam tâm chấp nhận hiện thực tàn khốc: "Vậy còn đại vận mười năm nữa thì ?"
"Bát tự đại vận nhược, vẫn là vận xui."
Thương Hải định hỏi đại vận đó nữa, đột nhiên nghĩ đến bản hơn bốn mươi tuổi, hai mươi năm ông là ông lão sáu mươi mấy tuổi , cần thiết hỏi nữa.
Ông nghiến răng ken két, lẩm bẩm: "Sao thể như chứ? Tại nửa đời của đen đủi như ?"
Nửa đời thuận buồm xuôi gió của ông như thể dùng hết vận may cả đời. Bỗng chốc từ thiên đường rơi xuống vực sâu, cảm giác chênh lệch đó gần như thể đánh gục con kiêu ngạo như ông .
An Như Cố một câu: "Biết đủ là vui."
Thương Hải hề cảm thấy an ủi, đưa tay ôm lấy đầu, vùi mặt khuỷu tay, oán hận : "Giờ thì , đau lòng, kẻ thù hả hê! Vợ chỉ mong bám đại gia mới thôi."
Tuy nhiên, An Như Cố : "Cung Phu Thê của ông cho thấy, vợ ông lòng đổi , vẻ như ông hiểu lầm cô ."
"Hiểu lầm, thể hiểu lầm gì chứ?" Thương Hải tức giận : " tận mắt thấy cô ở quán bar, bán dâm thì gì?"
An Như Cố bấm ngón tay tính toán một hồi, cau mày : "Vợ ông chỉ là quản lý ở quán bar thôi."
"Sao thể như chứ?!" Thương Hải há hốc mồm, phản bác: "Cô ăn mặc hở hang như , là đàng hoàng , quản lý nào ăn mặc như ?"
"Đó là đồng phục của quán bar yêu cầu."
Thương Hải: "???"
Khán giả trong phòng livestream: "???"
[Trời ơi, vợ của ông gì gái, mà chỉ là quản lý ở đó thôi, là ông hiểu lầm vợ !]
[ nhớ , đây từng đến một quán bar phong cách cosplay ứng tuyển, nhân viên phục vụ ở đó đều mặc trang phục hầu gái, nhân viên vệ sinh cũng tuyển trẻ tuổi, giá cả ở đó cao, lương cũng tệ.]