Tôi Ở Thập Niên 70 Trồng Cây Nuôi Con - Chương 36: Thổi “Bóng bay” (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-21 15:25:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Du thấy bà bực bội bỏ , cũng thêm đạo lý gì, đây là cách về nhận thức và tư tưởng, dù cô khô cả miệng thì cũng sẽ bảo cô quá, đợi một lúc, cô bếp lấy một quả mướp già bóc vỏ, củ sen đưa đến, cô dùng xơ mướp để rửa củ sen, còn cái bàn chải gỗ thì vẫn treo tường động đến.

Thím Khâu xem một lúc, thấy cô đang hăng hái rửa củ sen trong chậu , một lát thì mang đến một chiếc bàn chải gỗ mới, ném chậu nước, chỉ bảo cô: “Dù cô cũng định dùng bàn chải gỗ để rửa rau nữa, cứ xem như thấy chẳng xong , nhắc nhở nhẹ nhàng một chút, còn lòng , đừng động một tí là như pháo nổ .”

“Không cãi cháu nghẹn khó chịu, cãi xong thì cháu thấy thoải mái.” Tô Du đặt củ sen rửa sạch chậu sạch, giọng bình tĩnh.

“Căng tin mấy chứ? Cô sắp đắc tội hết , khác cũng dây dưa với cô, sợ rước lấy phiền phức, cô sẽ việc ở đây cả đời chứ một thời gian , cho ai cũng tránh mặt, cô nhất định sẽ hối hận.”

Cả đời? Vậy khẳng định là thể .

“Người hiểu lý lẽ sẽ cháu đúng, ví dụ như thím Khâu đây, còn những hồ đồ , cháu còn mong họ tránh xa cháu , cháu còn lo kết giao với họ sẽ họ hư đấy.” Tô Du chút bận tâm, cô lăn lộn trong chốn công sở hơn mười năm, hiểu ý thím Khâu? những đồng nghiệp liên quan đến việc đ.á.n.h giá thăng tiến của cô, hơn nữa họ đều từng bắt nạt “Tô Du”, mắc gì cô nịnh nọt hòa nhập với họ.

Khi một keo kiệt trong việc phản ứng với khác, luôn giữ thái độ cao ngạo, đột nhiên khen bạn, bạn hiểu lý lẽ, đồng tình với lời của bạn, thể phủ nhận, thím Khâu vui, bay bổng chút lo sợ, thím dám thêm gì, sợ khen lát nữa công kích .

“Cô cũng sai, hồ đồ nên dây .” Thím Khâu gật đầu đồng tình, ngoài : “Cô việc , thím còn chút chuyện.”

“Vâng, thím Khâu cũng việc , đường bên ngoài lầy lội trơn trượt, thím cẩn thận.”

“Ây, .” Thím Khâu vui vẻ bước , điều đang định mách lẻo xìu xuống, nuốt những lời chuẩn sẵn, nhổ toẹt một cái về phía Tô Du.

Như thường lệ, Tô Du xong việc thì về nhà, khỏi xưởng cảm thấy đang , cô ngẩng đầu , một đàn ông khá vạm vỡ, nhưng vóc dáng cao, trông quen mắt, cô cũng để ý, một đoạn mới nhớ đàn ông đó là cả bên ngoại của Bình An, cô đầu , đàn ông thấy .

Người cháu trai giống , cô bắt đầu lo lắng về chiều cao của Bình An, cả út của bé đều cao, một mét bảy, Bình An cũng đừng trưởng thành thành hình vuông vắn thì khổ.

Về đến nhà chân dính đầy bùn, Tô Du thấy trong nhà tiếng đàn ông chuyện, tự hỏi là họ hàng bên nào đến? Suy nghĩ chút buồn , nhưng nhà chỉ bốn họ hàng khắp bốn phương.

“Mẹ, dượng cả của con mang cá đến cho chúng .” Tiểu Viễn hớn hở nhảy .

“Anh cả đến ?” Nhờ tiếng râm ran của Tiểu Viễn, Tô Du bước nhà thấy một đàn ông mặt mũi chất phác, : “Có cá thì nhà cứ ăn , cần mang sang cho bọn em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-o-thap-nien-70-trong-cay-nuoi-con/chuong-36-thoi-bong-bay-2.html.]

“Cá nhà ăn hết, đêm qua mưa lớn, nước sông tràn , cá theo dòng nước nhảy cỏ ruộng lúa, nhà nào cũng bắt cá, thiếu cá ăn, chị của em nghĩ em ở thị trấn ăn cá mua, nên bảo mang sang cho em mấy con.”

“Không mấy con, là một thùng lận.” Tiểu Viễn cảm thấy dượng của đúng, vội xen giải thích: “Nhiều lắm, cá diếc và cá trắm cỏ nữa.”

Lý Vệ Đông hà hà, xoa đầu Tiểu Viễn, hỏi: “Tiểu Viễn sang nhà dượng chơi vài ngày ? Anh chị họ con đều đang bắt cá, gọi ăn cơm về nhà , dượng thấy con ở nhà cũng việc gì , sang nhà dượng ở mấy ngày .”

Hứa Viễn ngước , Tô Du thấy ánh mắt nhóc như đang ”, gật đầu bảo nhóc dọn quần áo, : “Anh cả, em cũng khách sáo nhiều, nếu Tiểu Viễn nghịch ngợm lời thì cứ đ.á.n.h nó, em xót .”

“Em xót nhưng chị của em xót đấy, dám đ.á.n.h , hơn nữa Tiểu Viễn cũng ngoan mà.” Lý Vệ Đông lớn hai tiếng, chú ý thấy trong nhà còn một đứa trẻ đang , xa lạ hỏi: “Bình An, con cùng Tiểu Viễn nhà dượng cả chơi vài ngày ?”

“Không, con , con nhà bà ngoại.” Bình An lập tức từ chối, mù, dượng cả nhà cứ chuyện với Tiểu Viễn, bé là ngoài, chào đón. Lúc bé may mắn vì còn bà ngoại và ruột, cho bé một nơi để khách giữ thể diện, mặc dù họ bao giờ cho be quần áo, đồ ăn vặt tiền, nhưng dù họ cũng là bà ngoại và ruột, đến thì họ sẽ đuổi .

Lý Vệ Đông ăn cơm về, là lúc dặn nhà cơm cho , thực sợ khác , chuyện Tô Du cãi với hàng xóm mấy ngày , rể và cô em vợ vốn dễ lời tiếng , đúng lúc em rể nhà, nhiều một chuyện bằng ít một chuyện.

Hứa Viễn vui vẻ dượng cả cõng lưng rời , nhóc khỏi ngõ, Bình An cũng dọn đồ nhà bà ngoại, Tô Du chặn : “Nhà bà ngoại con xa nhà, con đừng mang quần áo , mỗi ngày về quần áo, giặt cho, bà ngoại lớn tuổi , đập giặt quần áo tiện.”

Trên thực tế Tô Du cho Bình An một bậc thang để về nhà, cô bé giận dỗi và ghen tị, thời gian bé ở nhà ăn ngon ngủ yên, bạn chơi, hề nhắc đến nhà bà ngoại, nếu bên đó đối xử với bé, quên họ quẳng đầu như , trẻ con đều nhớ ai đối xử với .

cô cũng thể chủ động bảo Bình An đến nhà dì của Hứa Viễn chơi, nhà bà ngoại bé, bây giờ nhà ai cũng đông con cháu, nhà giàu , ai vô cớ sẵn lòng chăm sóc thêm một đứa trẻ . Giống như bà nội, bác trai bác gái cùng bên đó đối xử lạnh nhạt với Hứa Viễn, cô thể tước sự quan tâm độc quyền của Hứa Viễn từ của nhóc.

Mỗi bước mỗi xa

“Thế cũng .” Bình An định đợi Hứa Viễn về thì bé mới về ở, mỗi ngày sẽ về xem, kẻo lỡ mất tin tức gì.

“Trưa nay chúng ăn cá nhé, con ăn cá diếc cá trắm cỏ? Cá diếc , cá trắm cỏ to quá, hai chúng ăn hết.” Tô Du đến thùng chọn cá.

Bình An im lặng, lâu ăn cá, nhưng thấy đây là cá do dượng của Hứa Viễn đặc biệt mang đến cho Hứa Viễn, cùng họ thì thể ăn cá dượng Hứa Viễn cho .

“Đi lấy d.a.o cho , cần cạo vảy cá.”

“Vâng.” Cậu bé bếp, những suy nghĩ gián đoạn nối , xổm thùng xem cá, đợi Tô Du m.ổ b.ụ.n.g cá, bé xách mang và ruột cá ngoài cho mèo trong hẻm ăn.

 

Loading...