vẫn   gì,  mà cô   nổi giận .
 
Lúc nào cũng thế.
 
Mỗi  cô  mất kiểm soát,  lôi chuyện  rảnh rỗi đến xưởng sửa xe  thêm  để đè bẹp .
 
"   cả ngày  mệt mỏi lắm !  về nhà chỉ  ăn một bữa ngon, ngủ một giấc yên lành!”
 
“Mỗi tháng  vẫn gửi tiền cho  để nuôi ,   để về đây  sắc mặt của !"
 
 vẫn  lên tiếng.
 
 chỉ im lặng, lấy phiếu kiểm tra thai kỳ từ trong túi áo, nhẹ nhàng đẩy đến  mặt cô .
 
Trên đó, tên Lâm Vận in rõ ràng.
 
Trong khoảnh khắc  thấy tờ giấy, đôi mắt cô  mở lớn đầy kinh ngạc,  đó… né tránh.
 
Không còn gì để chối cãi nữa.
 
Sự thật sắc bén như lưỡi dao,  cần bất kỳ lời  nào cũng đủ để xé rách sự yên tĩnh giả tạo .
 
RẦM!
 
Lâm Vận tức giận giật lấy phiếu xét nghiệm trong tay , đập mạnh cửa phòng, biến mất  cánh cửa.
 
Cô  đang  giận dữ.
 
Chính xác hơn… cô  đang cố che giấu sự chột .
 
 hiểu cô  quá rõ.
 
Nửa tiếng , cánh cửa phòng  thô bạo đẩy .
 
Lâm Vận phẫn nộ lao , điên cuồng ném tất cả sách vở và đồ đạc  bàn xuống đất.
 
Rồi cô  hét lên..
 
"ĐÚNG!  đang mang thai! Đứa bé   của !"
 
   phản ứng. Chỉ  đó, lặng lẽ  cô .
 
"Lúc     thích trẻ con, là vì   thể cho  cảm giác an ."
 
" thừa nhận, từ đầu đến cuối   từng nghĩ đến việc xây dựng một gia đình với .”
 
“ chỉ vì áp lực từ cha  mà chọn một  đối xử với   tệ để kết hôn, tìm một đối tác cùng  đóng vai 'gia đình' mà thôi."
 
Giọng cô  càng lúc càng sắc lạnh.
 
"Ai cũng   nuôi một thằng đàn ông ăn bám,  CHÁN NGẤY !"
 
"Anh   giống . Anh   công việc  định, lương cao. Anh   một gia đình hòa thuận,  thể cho  cuộc sống mà  .”
 
“Anh  ,    thể cho  hạnh phúc, cho đứa bé  một gia đình trọn vẹn."
 
Cô  dừng .
 
Rồi chậm rãi  .
 
Trong đáy mắt cô  lóe lên một thứ ánh sáng lạ kỳ đó là một thứ ánh sáng lạnh lẽo, trống rỗng, vô cảm như thủy tinh phản chiếu ánh đèn.
 
"Lục Trác, trò chơi …"
 
" chơi đủ ."
 
Lâm Vận hít sâu một , như thể   giải thoát.
 
Giọng cô  bình tĩnh đến lạ:
 
"Vốn dĩ, em định tìm một dịp thích hợp để  với .  giờ    ,  thì…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phat-hien-phieu-kiem-tra-thai-ky-cua-vo/chuong-3.html.]
 
 nhẹ nhàng cắt ngang:
 
"Ly hôn ."
 
Cô  sững sờ: "Gì cơ?"
 
 lặp ,   chậm rãi và rõ ràng hơn:
 
"Ly hôn . Anh  cần nhà, cũng  cần xe của em."
 
Cô  trợn mắt  , như thể  thể tin    thể dứt khoát như .
 
Ba chữ "ly hôn " thoát  từ miệng  bình thản như một câu chào hỏi hàng ngày.
 
Sau vài giây im lặng, cô   khẽ, giọng điệu xen lẫn mỉa mai:
 
"Anh  giả vờ rời  tay trắng, để  cảm thấy áy náy ?"
 
"Đừng mơ.  sẽ  níu kéo  . Tiền đáng  thuộc về ,  sẽ  thiếu một xu."
 
" cũng mong   …"
 
Cô   thẳng  , đáy mắt hiện rõ vẻ chán ghét,  lạnh một tiếng:
 
"Đừng  như cái cao dán khó chịu,   còn ngoái đầu  . Như thế thật rẻ tiền."
 
Cô  luôn thẳng thừng như thế, chẳng bao giờ  giữ mồm giữ miệng.
 
Nhớ   đầu tiên cãi  với cô ,   âm thầm khó chịu đến mất ngủ mấy ngày, thậm chí còn  chẩn đoán khí huyết trì trệ do tức giận.
 
Đến tận bây giờ,  vẫn  hiểu nổi tại  cô   thể thốt  những lời tàn nhẫn như , dễ dàng đến thế?
 
 đặt một xấp tài liệu lên bàn, giọng vẫn bình thản:
 
"Đây là đơn ly hôn, ký ."
 
Ánh mắt Lâm Vận thoáng một tia bối rối.
 
Sự kích động lúc nãy khiến cô  bỗng chốc trở thành kẻ thất thế trong cuộc hôn nhân .
 
Cô  nghiến răng, bực bội giật lấy tờ giấy, giọng  tràn đầy nghi hoặc:
 
"Vậy là…   chuẩn  xong từ  ?"
 
 thản nhiên đổ thêm dầu  lửa:
 
"Chín giờ sáng mai, tại cục dân chính. Anh  đặt lịch  buổi chiều nay ."
 
Tay cô  khẽ run, nhưng vẫn kéo tờ giấy , cầm bút lên, ký xuống tên  bằng một nét bút cứng rắn.
 
Sau đó, cô  ngẩng đầu  , nở nụ  lạnh lẽo đến tận xương tủy—
 
"Tốt lắm, Lục Trác. Anh giỏi lắm!"
 
“Choang——”
 
Bên trong phòng, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên.
 
 bước  ban công, ngẩng đầu  lên bầu trời đêm tĩnh lặng,  châm một điếu thuốc khác.
 
Trong điện thoại của , vẫn còn những tấm ảnh Lâm Vận và gã đàn ông .
 
Người đàn ông đó tên là Lục Tử Hoài là mối tình đầu của Lâm Vận.
 
 và Lâm Vận là bạn cùng lớp cấp ba.
 
Năm cuối cấp, cô  chuyển trường đến lớp .
 
Giáo viên chủ nhiệm giao nhiệm vụ cho   là lớp trưởng,   giúp cô   quen với môi trường mới.
 
Và thế là, chúng  trở thành bạn cùng bàn.