khẽ nhếch môi, giọng  chân thành đến lạ:
 
"Được thôi."
 
"Chúc mừng đám cưới, Lâm Vận."
 
Nụ  của cô  cứng  ngay lập tức.
 
Ngón tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay dài cắm  lòng bàn tay mà vẫn  thấy đau.
 
 lúc đó, quản lý khách sạn bước đến.
 
Ông  cung kính  lớp trưởng, lịch sự :
 
"Thưa ngài,  bộ hóa đơn tiệc tối nay    Lúc Trác thanh toán.”
 
“Số tiền đặt cọc của ngài sẽ   trả ."
 
Lớp trưởng sững sờ,  thể tin nổi.
 
Cậu   , mắt trừng lớn:
 
"Cậu   trả tiền hết  ?"
 
 khoát tay, bình thản :
 
"Chút tiền lẻ mà thôi.”
 
“Dù  khách sạn  cũng là đối tác của công ty ."
 
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên yên lặng.
 
Mọi  đều kinh ngạc  sang  .
 
Nửa phút , lớp trưởng cầm tờ hóa đơn, nhảy lên sân khấu, hét lớn:
 
"MỌI NGƯỜI CHÚ Ý!”
 
“Tối nay, ông chủ Lục Trác mời khách!”
 
“Mọi  cứ ăn uống thoải mái,  cần khách sáo với ông chủ Lục!"
 
Toàn sảnh tiệc sôi trào.
 
 lặng lẽ nâng ly, khẽ nhấp một ngụm rượu, khóe môi hiện lên nụ  nhàn nhạt.
 
Về lý thuyết,  câu thông báo hào sảng của lớp trưởng, cả sảnh tiệc hẳn  vỗ tay rần rần.
 
 thực tế    trái ngược.
 
Không khí bỗng chốc trở nên kỳ lạ yên lặng đến đáng sợ.
 
Mọi  đều im bặt, ánh mắt họ đầy phức tạp:
 
Có  sững sờ,   hoang mang,  kẻ lo sợ,    đầy nghi hoặc…
 
…
 
Tàn tiệc,    lượt  bãi đỗ xe.
 
 và Lâm Vận, Lục Tử Hoài vô tình  cùng hướng.
 
Lâm Vận thấy  bình thản sải bước, trong lòng  chút bất an, lạnh lùng hỏi:
 
"Anh theo bọn   gì?"
 
 nhướng mày,  vẻ vô tội:
 
"Về nhà thôi, chẳng lẽ  ?"
 
Lâm Vận hừ một tiếng, nheo mắt đầy nghi ngờ:
 
"Anh định  với  rằng, chiếc Rolls-Royce đỗ ở góc  là của ?"
 
Phía   đến cuối bãi đỗ xe.
 
Phần lớn xe cộ  rời , chỉ còn  hai chiếc.
 
Một chiếc là Rolls-Royce Phantom.
 
Chiếc còn  là BMW.
 
 khẽ ho một tiếng, thản nhiên :
 
"Không ngờ   em phát hiện ."
 
Lục Tử Hoài  thấy biển  xe, sắc mặt bỗng chốc trở nên nghiêm trọng.
 
Hắn khựng  giữa chừng, ánh mắt thoáng vẻ bối rối.
 
Dưới ánh  chằm chằm của Lâm Vận,  ngẩng cao đầu, bước đến gần chiếc Rolls-Royce.
 
Vừa thấy  tới, tài xế lập tức xuống xe, khom  cung kính:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phat-hien-phieu-kiem-tra-thai-ky-cua-vo/chuong-8.html.]
"Thiếu gia,  hôm nay  về mà  báo ?”
 
“Phu nhân   hầm canh cho  !"
 
 day day thái dương, giọng thản nhiên:
 
"Biết ."
 
Tài xế tiếp tục  như b.ắ.n liên thanh:
 
"Hơn nữa,    về nước mà chẳng mang theo gì cả.”
 
“Quần áo trong nhà đều là mấy mẫu cũ từ vài năm .”
 
“Ông bà chủ dặn  đừng chạy lung tung nữa, kẻo mất mặt gia đình."
 
……Chuẩn, đúng là cha  ruột.
 
Tài xế đảo mắt  quanh,  giúp  mở cửa xe,   bộ ngạc nhiên khi trông thấy Lục Tử Hoài.
 
"Ơ? Cậu cũng ở đây , thiếu gia Tử Hoài?"
 
" đang đón đại thiếu gia về nhà,   cần  hỏi một tiếng xem   tiện đường chở  về biệt thự Bán Sơn ?"
 
"Bán Sơn."
 
Khu biệt thự siêu sang của thành phố H.
 
 lạnh nhạt liếc Lục Tử Hoài, khẽ thở dài, cố ý  vẻ khó xử:
 
" là một đứa em trai ngốc nghếch.”
 
“Kết hôn mà  thèm mời cả  ruột”.
 
“Em  xem, liệu đám cưới   diễn  suôn sẻ ?"
 
"Chuyện đại sự cả đời mà  bất cẩn thế  ?"
 
Lục Tử Hoài lập tức phản ứng kịch liệt, gương mặt đỏ bừng vì giận dữ:
 
"Nói bậy bạ gì đó?!”
 
“Đừng  nhận bừa  thích!"
 
" ở đây hai năm nay,  từng     ông  trai nào hết!"
 
 nhún vai, nhàn nhã đáp:
 
"Ồ? Chưa gặp thì tức là  tồn tại ?"
 
Chiếc Rolls-Royce từ từ lăn bánh.
 
Trên xe,  hạ cửa kính, liếc  Lâm Vận, giọng   nhanh  chậm:
 
"Lâm Vận… hy vọng  , em sẽ  hối hận vì   gửi thiệp cưới cho ."
 
Qua gương chiếu hậu,  thấy sắc mặt cô  trắng bệch.
 
Đôi môi khẽ run rẩy, ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi lẫn bất an.
 
Còn Lục Tử Hoài.
 
Hắn  yên tại chỗ, sắc mặt tái mét, cả  cứng đờ như tượng đá.
 
Hắn thì thầm một , giọng  run rẩy đầy hoảng hốt:
 
"Không thể nào…
 
“Chắc chắn  nhầm …"
 
…
 
Ngày cưới của Lục Tử Hoài,  bộ họ hàng nhà họ Lục đều  mặt.
 
Hai ngày .
 
Bố  đeo kính lão,  trong thư phòng, cặm cụi xem báo cáo tài chính đến tận nửa đêm.
 
Xem xong, ông giận đến đập bàn, đau lòng thở dài:
 
"Từ khi Lục Tử Hoài lên nắm quyền, ba nhà cung ứng chính   đối thủ cướp mất.”
 
“Doanh  quý  giảm tận 10%.”
 
“Bộ phận R&D thì nộp đơn nghỉ việc hàng loạt, ai nấy đều than khổ."
 
Ông bực dọc lật báo cáo,  tiếp tục mắng:
 
"Lẽ  cái thằng   đưa từ nhánh phụ lên  là đủ bất chính .”
 
“Vậy mà giờ đến đám cưới cũng tổ chức phô trương, hoang phí như .”
 
“Cô dâu  còn  cưới   thai, bọn họ nghĩ xem thiên hạ sẽ  gia tộc họ Lục chúng  thế nào?"
 
"Hủy hoại thanh danh trăm năm của nhà họ Lục!"