Du ca mở ứng dụng dịch thuật  điện thoại.
[Đã dịch nội dung tiếng kêu của cá hổ kình cho bạn:  sắp  thở  nữa …]
Nghe thôi cũng thấy thật đau khổ.
Người đại diện đành chịu: “Được ,  nghĩ cách  quen với đạo diễn Sở .”
[Xin hỏi bạn  hài lòng với kết quả dịch ?]
[Mẹo nhỏ mỗi ngày: Cá voi  thể nhịn thở  nước trung bình từ 10 đến 30 phút đó nha!]
……
“Ê.”
Du ca: “Vừa nãy em   nghẹt thở,   là giả vờ ?”
Con Cá hổ kình béo trắng  đầu : “Hả ~?”
Cứng họng.
Nắm đ.ấ.m siết chặt.
Một  đại diện của Đế Quốc,  kết bạn với một đạo diễn ở Liên Bang xa xôi,  dễ hơn ?
Huống chi Sở Tân   kín tiếng, dù cho  khi bộ phim “Hung Trạch” gây tiếng vang lớn, cô cũng  hề bước chân  giới danh lợi, những lời mời dự tiệc từ đồng nghiệp gửi đến cô đều  từ chối khéo. 
Nhìn  những tác phẩm  đây của cô,   sẽ nghĩ đây là một  trẻ tuổi nhiệt tình đón nhận văn hóa đại chúng, chiều theo gu thẩm mỹ của khán giả, nhưng   cách hành xử của cô,  giống như một nghệ sĩ thanh cao ẩn dật.
Mà lúc , vị nghệ sĩ thanh cao ẩn dật , nguyên nhân chính là vì xem quá nhiều đơn xin thử vai, đến nỗi  mù mặt.
Thời đại Tinh Tế, chủng tộc diễn viên  đa dạng.
   thì hình  vẫn chiếm phần lớn, những   chút biến dị ở tứ chi cũng  ít, thỉnh thoảng  thể thấy những     còn dấu vết hình . 
Điều  khiến Sở Tân,   linh hồn đến từ Trái Đất,  khỏi kinh ngạc thốt lên trong lòng: “Cái sinh vật  mà cũng lên  quang não ?”  là   .
Có quá nhiều lựa chọn, ngược  khiến Sở Tân  chút khó xử. Mà cảm thấy khó xử,  nghĩa là tạm thời  thấy   phù hợp.
Đến khi  thấy gương mặt thứ 360, Sở Tân phát hiện ngoài việc đối phương  một đôi mắt, một cái mũi và một cái miệng , cô    phân biệt    thì cảm thấy  nên dừng . 
Bởi vì thẩm tra đơn xin thử vai với cường độ cao, cô bắt đầu  thiện cảm với những chủng tộc phi nhân thỉnh thoảng xuất hiện, cảm thấy chúng thật tươi mới, thật tự nhiên, thật kinh diễm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-136.html.]
Cô tháo mũ giáp xuống, xoa xoa huyệt thái dương.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vừa lúc thấy  cầu thang xoắn ốc,  nuôi Shanra đang bưng một bát mì canh nóng hổi, ngập ngừng  cô.
Sở Tân bật : “Mẹ,   đó  gì ? Có chuyện tìm con ạ?”
“Con lâu    ngoài,  lo con đói, nhưng  sợ  phiền con đang tập trung  việc.” Bà .
“Không  khoa trương  .”
Sở Tân đặt mũ giáp quang não sang một bên,  dậy  lên nhận bát mì,  lên lầu  khu sinh hoạt ăn cơm: “Mẹ cứ tìm con bất cứ lúc nào cũng , con chia hai bên  chỉ là để tiện cho con chuyển đổi trạng thái thôi.” 
Đối với  nhà, bạn bè và  ngoài, cô  hai bộ mặt   khác .
Ánh mắt cô rơi xuống chân Shanra: “Mẹ    khỏe ?”
Thấy bà gật đầu, khóe miệng Sở Tân liền nở nụ : “Sau  sẽ ngày càng  hơn.”
Kinh tế cơ bản quá quan trọng.
Sau khi đổi thuốc quý và bác sĩ giỏi hơn, Shanra trong nguyên tác vì bệnh tình ngày càng nặng mà   khó khăn, giờ  thể tự do   trong phòng, thỉnh thoảng còn  thể  ngoài dạo phố mua sắm,  còn dáng vẻ gầy gò ốm yếu như  nữa, càng đừng  đến cái kết cục thảm thương trong truyện khi bà  Hoàng đế Long Giản cố ý  hỏng thuốc men, cuối cùng bệnh c.h.ế.t ở nhà.
Nhìn thấy chỗ dựa duy nhất của nguyên chủ ngày càng khỏe mạnh hơn nhờ  chăm sóc, Sở Tân bắt đầu  chút cảm giác thành tựu.
Shanra: “Bây giờ con  chuyện càng ngày càng  cảm giác là chủ gia đình.”
Sở Tân gật đầu: “Con quen  lãnh đạo .”
Ở phim trường  chuyện giọng đó, về nhà cũng  đổi .
Đời   bàn tiệc  đạo diễn nam khác    đàn ông nào chịu  cô, cô chỉ  thể  lạnh một tiếng, thầm đồng tình gật đầu: “ là, ảnh hậu như , ở quê các  chắc chẳng ai thèm.”
Sở Tân  lo lắng  đàn ông   .
Cô chỉ lo lắng khán giả ngày nào đó  yêu thích cô nữa, mà may mắn , cô trời sinh khá giỏi trong việc lấy lòng khán giả.
Sở Tân  xuống bàn ăn, ăn xong một bát mì canh nóng hổi,  dày  chút đồ ấm, nhất thời cảm thấy dễ chịu hơn nhiều,   thể   tiếp tục  việc – gen phụ hệ từ Đế Quốc  một chút , đó là cho phép  việc liên tục với cường độ cao, mỗi ngày ngủ ba tiếng cũng  thấy mệt mỏi, đúng là thể chất dành riêng cho những  thích “cày”, Diêm Vương thấy cô cũng  khen một câu “ thể ”.
Chỉ là khi cô  mở hậu đài Vạn Ảnh  điện thoại, từng gương mặt mới  hiện …
“Không .” cô đóng điện thoại : “Vẫn là      .”
Sở Tân đành  hẹn  bác sĩ tâm lý  mạng.