Mà hai câu nói của Sở đạo, lập tức được treo ở phòng họp Giải trí Tô Hoa làm biểu ngữ.
“Thứ nhất, tại sao CP nhất định phải là tình nhân?”
“Thứ hai, người gây rắc rối cũng không nhất thiết phải là người có địa vị thấp hơn.”
Thực ra trước khi bà Tô Hoa quyết tâm đến xin chỉ giáo Sở Tân, biên kịch trong công ty đã bàn bạc kịch bản rồi. Nhưng kết quả, sau khi được cô chỉ điểm, tất cả bản nháp làm ra đều phải hủy bỏ hết.
Sở Tân gan dạ, hai câu nói của cô đã khiến toàn bộ công ty Giải trí Tô Hoa tăng ca một tháng.
Kết quả đến giai đoạn phát sóng chính thức, Sở Tân lại đổi tên phim cho họ.
Từ 《Tập Đoàn Trăm Tỷ》, đổi thành 《Sau Khi Được Chủ Tịch Trăm Tỷ Nhận Về》...
Cô cũng chỉ là mượn phong cách của người khác, để thử xem kiểu đặt tên truyện mạng như thế nào.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Lần này cặp nhân vật chính, không phải tình nhân, mà là ông và cháu.
Khoảng cách địa vị giàu nghèo cách xa, là ông nội chủ tịch tập đoàn trăm tỷ, và cô cháu gái lưu lạc bên ngoài được tìm về, từ gà rừng hóa phượng hoàng.
Nữ chính xuất thân cơ hàn, chịu khó vươn lên và tự lực cánh sinh. Gặp bao nhiêu khó khăn cô cũng có thể tích cực đối mặt. Chỉ là tiền bạc làm khó anh hùng. Tập đầu tiên bắt đầu với cảnh trường học đòi tiền du lịch cuối cấp. Nữ chính làm hai việc bán thời gian, ăn ít uống ít vẫn còn thiếu một chút. Cô ấy đang định không đi du lịch, dùng số tiền đó để cải thiện cuộc sống cho các em nhỏ ở viện mồ côi, thì được chủ tịch trăm tỷ tìm về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-386.html.]
Ông chủ tịch đã tìm cô và cha mẹ cô rất lâu, nhưng vì lý do kịch tính, đến bây giờ mới tìm được. May mắn là chưa quá muộn, ông phải dùng tất cả để bù đắp cho cháu gái.
Nội dung tập đầu tiên, đó là kiểu nữ chính công chúa nhỏ lột xác lộng lẫy, được hưởng thụ đủ thứ.
Nữ chính cảm thán: “Cuộc sống xa xỉ như vậy, mỗi ngày chắc tốn nhiều tiền lắm nhỉ.”
“Không sao đâu tiểu thư, tập đoàn Hoa Thị mỗi năm...”
Quản gia dừng lại một chút.
Đúng lúc khán giả nghĩ đến đây phải nói là kiếm được bộn tiền, nửa câu nói tiếp theo của quản gia lại là: “...đều lỗ vài tỷ đấy, số tiền tiêu xài này chỉ như hạt mưa nhỏ thôi.”
Nữ chính từ từ đặt ra một dấu chấm hỏi.
Hóa ra ông nội cô là người thừa kế bất đắc dĩ, hoàn toàn không biết kinh doanh. Ước mơ thật sự là họa sĩ và đầu bếp. Từ khi ông lên nắm quyền, tập đoàn liên tục lỗ nặng. Quản gia lại trấn an nữ chính rằng, tập đoàn Hoa Thị có quy mô lớn, dù mỗi năm lỗ vài tỷ, nhìn vào tuổi thọ trung bình thì trước khi tiểu thư qua đời chắc cũng lỗ không hết đâu.
Phần này được nói ra với giọng điệu đặc biệt lạc quan, đi kèm với vẻ mặt nghi ngờ cuộc đời của nữ chính.
Từ nhỏ nghèo khó, đối với tiền bạc vô cùng nhạy cảm, nữ chính tưởng tượng đến con số tập đoàn lỗ mỗi ngày mà run cả tóc gáy. Dưới cơ duyên xảo hợp, cô quyết định dùng thân phận người thừa kế mới để nhúng tay vào công việc của công ty...
Không giống với đoàn làm phim "không nói thách" của Sở Tân, tổng đạo diễn và các phó đạo diễn của 《Tập Đoàn Trăm Tỷ》 có tổng cộng năm người, tất cả đều cầm sổ nhỏ lắng nghe chỉ đạo của cô Sở, còn ngoan hơn học sinh tiểu học gặp hiệu trưởng.
Chỉ cần là Sở Tân nói, đó chính là lời vàng ngọc, là thánh chỉ thời hiện đại.
Cô Sở chỉ điểm: “Trọng tâm của phim về công sở, nếu không là đạo lý đối nhân xử thế, nếu không là kiến thức chuyên môn. Vế sau tương đối khó flop, cốt truyện chính cứ sắp xếp là nữ chính vừa đi học đại học, vừa học kinh doanh nhé. Mỗi tập một điểm kiến thức mới, để khán giả chưa từng kinh doanh đi theo nữ chính cùng học kinh doanh. Cốt truyện phụ là tình cảm gia đình.”