Thức ăn được bày ra trước mặt cô, sau khi nếm qua một miếng, cô liền gạt sang đĩa đặt trước bộ phận tiêu hóa của bộ xương nhỏ bên cạnh: “Thích thì ăn nhiều một chút.”
Trong mắt người Ốc, đạo diễn Sở đối với bác sĩ Mạn Địch có thể nói là cưng chiều hết mực.
Suốt bữa ăn, cô gần như chỉ đút cho anh ăn.
Diệp Thiên Tiếu thắc mắc: “Không phải anh không có vị giác sao?”
“Những chất mà nó phân hủy và lên men tạo ra tôi rất thích, rất hợp với tôi.” Bác sĩ Thật Tình giải thích.
Để đáp lại sự nhiệt tình của người bản địa, Sở Tân cũng trổ tài nấu nướng.
Biết người Ốc có thiết bị giúp đẩy nhanh quá trình lên men, cô đặt chuyển phát nhanh đậu nành đến để làm đậu hũ, rồi dùng máy xử lý thực vật của người Ốc để thúc đẩy quá trình làm thành đậu hũ thối và đậu phụ nhự. Tư Mạc sau khi thưởng thức xong thì kinh ngạc thán phục vô cùng, lại một lần nữa cảm thán: “Tôi với đạo diễn Sở quả nhiên là người một nhà.”
Lại một lần nữa chứng minh, thực đơn Hoa Hạ quả thực phong phú đến mức có thể thỏa mãn rất nhiều khẩu vị độc đáo.
Luôn có một món phù hợp với người của các vì sao.
Trong thành phố của hành tinh O2221, nơi duy nhất cung cấp chỗ ở là dành cho du khách ngoại tinh, đều là những khách sạn tương đối xa hoa. Họ bao trọn tầng cao nhất. Khi Diệp Thiên Tiếu sang phòng tìm Sở Tân, anh hỏi: “Tập này cô định quay thế nào? Chắc sẽ có nhiều người không chấp nhận được đâu nhỉ?”
Sở Tân lắc đầu, trong lòng cô đã có dự tính.
“Tôi thấy anh ăn có vẻ quen lắm?”
“Tôi không kén ăn, hành quân thường xuyên bị cắt đứt nguồn cung, phải tự tìm thức ăn, có cái ăn là tốt rồi.” Diệp Thiên Tiếu mang một gương mặt đẹp đẽ tưởng như chỉ biết hít sương uống gió, lại nói ra những lời mạnh mẽ hoàn toàn không hợp với khí chất đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-518.html.]
“Vậy anh cũng rất hợp để cùng đi quay phim tài liệu đấy, chịu khổ được.”
“Các phi thuyền thăm dò mang tính chất khảo sát khoa học sẽ trang bị nhân viên chiến đấu như tôi." Anh cười tủm tỉm tiến lại gần, trên tay cầm một hộp sữa dâu mà anh đã tìm cách mua được từ lễ tân khách sạn: “Uống chút đồ ngọt đi.”
Sở Tân nhận lấy, uống một hơi cạn sạch.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Bữa tiệc đón gió bởi vì thị giác và khứu giác quá sốc, Sở Tân nhất thời không tiếp thu nổi, không ăn được bao nhiêu, tất cả đều để bác sĩ Thật Tình tiêu hóa hết. Nhưng sau đó, cô đã mua rất nhiều món ăn vặt địa phương, từ từ nếm thử, rồi đến viện bảo tàng để tìm hiểu văn hóa của người Ốc.
Sau khi tìm hiểu bối cảnh văn hóa của nó, Sở Tân phát hiện…
Ừm, vẫn rất khó ăn.
Cô giỏi che giấu cảm xúc, cũng thường hay lạnh mặt, nhưng Diệp Thiên Tiếu lại nhận ra tâm trạng cô không tốt.
“Sao anh mua được thế? Lúc trước tôi hỏi đều nói bán hết rồi.” Sở Tân hỏi.
Ngành du lịch trên hành tinh này cực kỳ không phát triển.
Dù là khách sạn sang trọng, vật tư cũng tương đối thiếu thốn, đồ ăn tươi sống chủ yếu là vị cay nồng. Nhưng Sở Tân có thói quen bổ sung đường khi làm việc trí óc căng thẳng, thói quen nhỏ này chỉ những người rất thân thiết mới biết, những lúc đi công tác bên ngoài cô rất ít khi đụng đến đồ ngọt.
“Lễ tân là fan của tôi, tôi hỏi là có liền." Diệp Thiên Tiếu nói tiếp: “Tôi chính là nhân viên chiến đấu trong đoàn phim của cô, gặp nguy hiểm cứ để tôi lo.”
Sở Tân lắc đầu.
“Coi thường tôi à?”