Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/yXmolnt9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ảnh về nhà từ từ xem không phải cũng được sao? Huống chi Thần Điện ở ngay trước mặt, tại sao lại phải xem ảnh?”
Đạo diễn Sở không hiểu phong tình hỏi.
“Tụi mình đang chọn ảnh mà!” Carrie bực bội: “Cậu chụp tấm nào cũng đẹp quá, thành ra mình không chọn được nên đăng tấm nào, đúng là phiền não ngọt ngào. Bình thường mình phải chụp mấy chục tấm mới có được một tấm có thể dùng.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
“Thích thì đăng hết đi.”
“Đăng hết có bị coi là khoe mẽ quá không? Cứ như mình rất muốn cho người khác xem vậy.”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Sở Tân khó hiểu nghiêng đầu.
Tác phẩm làm ra, tự nhiên là để cho người xem.
Cô vừa nói xong, mặt đã bị Carrie véo một cái, bảo cô đi làm việc của mình đi, đừng xen vào những phiền não hạnh phúc của thiếu nữ nữa.
Sở Tân gật đầu: “Vậy các người muốn chụp ảnh thì lại gọi tớ.”
Đời trước, Sở Tân khi đi du lịch sưu tầm phong tục đều đi một mình.
Cô lại có gương mặt lạnh lùng kiểu “Đừng làm phiền chị”, dù có đi lại trong khu tham quan cũng không có người qua đường nào chặn cô lại nhờ chụp ảnh giúp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-530.html.]
Chụp ảnh cho gia đình, bạn bè…
Đối với cô mà nói, đó là một trải nghiệm rất mới mẻ, cũng không hề thấy ghét.
Quay lại bên cạnh Tổng thống Bách Hỏa, Sở Tân hỏi: “Mặc Khâu Lợi là một vị thần như thế nào?”
“Bà Mặc Khâu Lợi sau khi được bầu làm nghị viên của Đảng Rạng Rỡ đã luôn quan tâm đến đãi ngộ của nô lệ. Sau đó, bà rời khỏi Đảng Rạng Rỡ, tuyên bố trở thành người không đảng phái rồi được bầu làm tổng thống. Chiến công chủ yếu của bà là xóa bỏ chế độ nô lệ. Lúc đó, rất nhiều người phàn nàn rằng những công việc nặng nhọc và dơ bẩn không có ai làm. Bây giờ nhìn lại, tôi lại cho rằng đó là việc khai phá ra nhiều khả năng hơn. Chế độ nô lệ vốn dĩ không nên xuất hiện ở các sinh vật trí tuệ. Mặc Khâu Lợi xuất thân trong một gia đình rất giàu có, có thể vượt ra khỏi hoàn cảnh của bản thân để bảo vệ những người yếu thế thực sự rất đáng khâm phục. Bà ấy là thần tượng của tôi.”
Anh kể ra một vài sự tích.
Nhắc đến thần tượng trong lòng, giọng nói của Tổng thống Bách Hỏa tràn đầy sự sùng bái.
Sở Tân ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy giữa Thần Điện có một pho tượng nữ thần với gương mặt giản dị.
Sở Tân gật đầu: “Rất lợi hại, nhưng có liên quan gì đến thần minh?”
“Những vị thần mà chúng tôi ở Tư Đa Lan tín ngưỡng ban đầu đều là những người có cống hiến trọng đại trong lịch sử." Tổng thống Bách Hỏa cười nói: “Cô chắc cũng từng nghe qua rồi phải không? Thỉnh thoảng trong số chúng tôi sẽ xuất hiện những người có thể chất tiên đoán. Chúng tôi tin rằng đây là những người được một lực lượng nào đó lựa chọn, từ người biến thành thần. Dù sinh mệnh có mất đi, họ cũng sẽ bảo vệ chúng tôi dưới một hình thức khác. Một dân tộc tồn tại trong vũ trụ, giống như một con thuyền nhỏ trôi dạt trên biển cả tối đen không thấy năm ngón tay, dù sao cũng phải tin vào một điều gì đó. Mà còn có gì đáng tin hơn đồng bào của mình chứ?”
Nói xong, anh không khỏi lộ vẻ ưu tư.
Bởi vì quan niệm tôn giáo này không phù hợp với trào lưu chính của cả Liên Bang lẫn Đế quốc.
Thật bất ngờ, Sở Tân lại rất thấu hiểu mà gật đầu: “Suy nghĩ của tôi rất gần với tín ngưỡng của anh. Một trong những tác phẩm sắp tới của tôi có một thế giới quan hơi giống với của anh… nhưng lại không hoàn toàn giống.”