Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu - Chương 534

Cập nhật lúc: 2025-06-03 15:19:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Tân một lần cũng không đi.

Dù cô biết chỉ cần đi một lần là sẽ có tất cả.

Khi cô không một xu dính túi, chỉ có lòng tự trọng là vô giá, và đó là thứ không phải để bán. Cô dựa vào niềm tin rằng càng chịu nhiều khổ cực, cô sẽ càng được mài giũa để tỏa sáng rực rỡ, cô nhất định sẽ thành công.

Trong đầu Sở Tân dần hiện lên những ký ức mơ hồ của kiếp trước, một đầu bếp tò mò hỏi: “Đạo diễn Sở, ý cô nói cực khổ, là ám chỉ việc rõ ràng mang huyết thống hoàng tộc nhưng lại lưu lạc bên ngoài sao?”

“Cũng gần như vậy."

Sở Tân hoàn hồn, nói cho qua chuyện: “Tôi tin rằng nhất định có nhiệm vụ quan trọng hơn việc được nuông chiều như một công chúa đang chờ đợi tôi.”

Cô nói giọng nhẹ nhàng, nhưng người khác lại nghe ra được sự quyết tâm của cô.

Những người Tư Đa Lan chăm chú ngẫm nghĩ lời của vị khách ngoại tinh này.

Các hệ sao phát triển tiến quá nhanh, sự chênh lệch giữa Tư Đa Lan với Liên Bang và Đế quốc có thể nói là một trời một vực. Mỗi ngày lên Tinh Võng đều có thể thấy những người trong vũ trụ đang sống một cuộc sống hoàn toàn khác với mình, họ cũng đều biết quê hương mình còn nhiều khó khăn.

Mọi nghịch cảnh đều là để tạo nên một bản thân tốt đẹp hơn.

Khi còn đi học, Sở Tân từng ngâm nga rất nhiều câu danh ngôn tương tự, nguồn gốc đều biết rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-534.html.]

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Có một đầu bếp Tư Đa Lan nghe xong cảm động nói: “Hành tinh Hoa Hạ này ở hệ sao nào vậy? Tôi cảm thấy chúng tôi với người dân ở đó sẽ rất hợp nhau.”

Sở Tân đang định bịa tiếp, thì Carrie ăn mặc chỉnh tề ló đầu vào: “Quay xong chưa? Bộ lễ phục của cậu mặc vào hơi phiền phức đó, nhưng nếu cậu chưa quay xong cũng không cần để ý đến tớ đâu, quay phim là quan trọng nhất.”

Ai cũng biết Sở Tân một khi bận rộn thì đến ăn cũng không kịp, huống chi là chuyện nhỏ nhặt như mặc quần áo.

Sở Tân gật đầu: “Nhanh thôi, cho tớ hai mươi phút nữa.”

Thấy khách có việc bận, các đầu bếp cũng biết ý không kéo cô lại cố gắng bắt chuyện nữa, ngược lại còn phối hợp với nhu cầu quay phim của cô, giới thiệu từng loại bánh trong nhà bếp.

Người Tư Đa Lan có một sự chấp nhất khó hiểu đối với bánh, nhân gì cũng có thể nhồi vào vỏ bánh, ngọt, mặn, cay, chua đều không thành vấn đề, nước chấm cũng rất được chú trọng. Sở Tân sinh ra ở Trái Đất Hoa Hạ, nơi có tám trường phái ẩm thực lớn, ăn bánh cả một buổi chiều đã thấy hơi ngấy, phải uống liền ba cốc nước lớn để giải khát. Nhưng người Tư Đa Lan lại không có chút băn khoăn nào, ăn uống vô cùng quen thuộc.

Nghe nói là do trước đây càng khổ hơn, bánh ngô mới ra lò nóng hổi ăn rất ngon, để nguội cũng có thể lót dạ, tiện để mang theo khi đi làm, vừa đi vừa ăn.

Sở Tân quay lại nguyên liệu làm bánh và quá trình làm bánh, rồi trong ánh mắt mong đợi của các đầu bếp, cô ăn một miếng bánh “Hy Vọng”, cắn trúng nhân thịt.

Bếp trưởng nở một nụ cười thật tươi chúc mừng cô: “Đạo diễn Sở năm nay chắc chắn sẽ gặp nhiều may mắn!”

“… Ừm, cảm ơn.”

Đối phương nhiệt tình hiếu khách như vậy, Sở Tân đành làm bộ không thấy lúc người đó làm mẻ bánh này đã nhét toàn nhân thịt vào trong.

Điều này phảng phất giống như việc nhét đồng xu vào bánh chưng, bánh trôi ngày Tết vậy.

Ăn được chính là để lấy điềm lành, mong bắt đầu gặp may mắn.

Loading...