Ai cũng yêu cái đẹp, nhưng nhiều người thường luống cuống trước mặt Sở Tân. Vẻ đẹp của cô không phải là thứ có thể tùy ý ngắm nhìn rồi bình phẩm. Khi nhìn thấy cô trên các tiêu đề tin tức, người ta có thể vui vẻ “liếm màn hình” khen “chị đẹp, chị xinh”, nhưng lần đầu tiếp xúc gần với cô lại thường bị khí chất sắc bén, quá mạnh mẽ của cô làm cho choáng ngợp, không dám dễ dàng vượt qua giới hạn.
Kiếp trước khi còn là người Trái Đất, cô cũng thuộc kiểu đẹp thì đẹp đó, nhưng đàn ông bình thường không dám sỗ sàng trước mặt.
Đàn ông nhìn vào đều cảm thấy mình không xứng.
Muốn tiến xa hơn với cô, cần phải vượt qua được cảm giác xa cách này.
“Sao anh không đeo tai mèo?”
Sở Tân hỏi: “Khách quý ai cũng đeo mà.”
Mất mặt đương nhiên là phải mất mặt cùng nhau.
“Lãnh đạo đeo là được rồi, cô là lãnh đạo, nhân viên đi theo còn chưa đủ tư cách đeo đâu.”
Anh cười tủm tỉm ngồi xuống, trông tâm trạng rất tốt: “Hơn nữa, tôi cũng không ngại đeo đâu, tôi từng chụp bìa tạp chí với tạo hình tai báo, đuôi báo rồi.”
Tâm lý của diễn viên trên sân khấu và nhân viên hậu trường là khác nhau.
Bài học đầu tiên của nghề diễn chính là vứt bỏ rào cản tâm lý và cảm giác xấu hổ, biểu diễn những cảm xúc suy sụp, khóc lóc om sòm trước mặt người khác… Nếu chỉ muốn giữ khư khư một gương mặt đẹp mà vô dụng, thì có lẽ làm người mẫu ảnh cũng không đủ tiêu chuẩn: “Muốn xem không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-536.html.]
Anh còn tỏ ra rất hào hứng.
Sở Tân bị vẻ đắc ý của anh chọc cười: “Không xem ảnh đâu, lần sau trực tiếp đeo cho tôi xem.”
“Được thôi.”
Diệp Thiên Tiếu thích nhất là có “lần sau” với cô.
Không hiểu sao, sau khi nói chuyện vài câu với Diệp Thiên Tiếu, chút xấu hổ nhỏ nhoi trong lòng Sở Tân liền tan thành mây khói trong khoảnh khắc – chú cá voi sát thủ này chính là có bản lĩnh đó, trời sập xuống anh cũng dùng làm chăn đắp, ngoài chuyện sinh tử ra không có gì là chuyện lớn. Đồng hành cùng anh, mọi ràng buộc trên thế gian đều không còn quan trọng nữa.
…
Khi Sở Tân đến sảnh tiệc, rất nhiều người đã đợi cô, bao gồm cả Tổng thống Bách Hỏa. Anh để người chủ trì phát biểu chào mừng, lúc này thì Sở Tân không cần phải nói gì nhiều, đều là những lời đối đáp xã giao.
Sở Tân chú ý tới một gương mặt quen thuộc, là Xà nữ Bội Á bên cạnh Bách Hỏa.
Phong cách ca hát của Bội Á thiên về cá tính, nội dung ca từ cũng phần lớn xoay quanh những chủ đề về các trò chơi trói buộc không tiện miêu tả. Hôm nay cô cũng trang điểm gợi cảm như mọi khi, đứng bên cạnh Bách Hỏa. Khi cô không nói gì, trông cô và anh như hai người thuộc hai thế giới khác nhau.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Cô đi đến trước mặt Sở Tân, môi đỏ khẽ hé: “Đạo diễn Sở, cảm ơn cô lần trước đã quay MV cho tôi, tôi vẫn luôn muốn trực tiếp cảm ơn cô một lần nữa.”
MV?
Hai giây sau, Sở Tân liền nhớ ra, đó là lúc ở 《Tuyệt Địa Cầu Đường》. Các khách quý khác đến bờ biển dù không thân mật thì ít nhất cũng nói chuyện nhân sinh, làm vài trò chơi. Nhưng cô lại không thể cưỡng lại cảnh đẹp ngày tốt này, rất muốn kết hợp với nhân vật trước mắt để ghi lại, liền quay cho Bội Á một đoạn video ca hát chay ngắn…