Gọi đó là MV thì có hơi sơ sài, nhưng gu thẩm mỹ về hình ảnh của Sở Tân đã chinh phục cư dân mạng, giọng hát của Bội Á lại làm say đắm người hâm mộ âm nhạc. Hai yếu tố đó kết hợp lại đã khiến video đứng top trên TK một thời gian dài, cũng giúp danh tiếng của Bội Á lên một tầm cao mới.
“Chuyện nhỏ thôi, tôi quay cũng rất vui.” Sở Tân nói.
“Đạo diễn Sở thật sự rất biết cách quay phim, nhưng về phương diện tình yêu cũng là bậc thầy." Cô ấy nhìn Sở Tân với vẻ khâm phục: “Tôi xem lại thành phẩm, phát hiện ở tập một và hai, đạo diễn Sở đã cố ý ghép những cảnh quay chung của tôi và Bách Hỏa thật sự rất ngọt ngào. Tất cả đều không qua được mắt cô, thảo nào có thể thu phục được người đàn ông như Diệp Thiên Tiếu bỏ vào túi.”
“…”
Nói sao nhỉ, rất biết ship couple và bản thân rất giỏi yêu đương là hai chuyện khác nhau.
Nghĩ tới nghĩ lui, Sở Tân chỉ phản bác câu vô lý nhất: “Không có bỏ vào túi.”
Diệp Thiên Tiếu cầm ly rượu đi tới, rất biết điều mà nói tiếp: “Là tôi tự mình nhảy vào túi.”
Sở Tân nghe tiếng quay đầu nhìn anh một cái.
Trong lúc ba người nói chuyện, Tổng thống Bách Hỏa cầm đồ ăn chia cho họ.
Thấy phần mình nhận được là bánh “Hy Vọng”, Bội Á nhíu mày, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Vận may của cô không tốt, lúc mới đến hành tinh Tư Đa Lan làm khách, đi dạo trên phố mua được bánh “Hy Vọng”, đừng nói là nhân thịt, kết quả đến nhân rau củ cũng ít đến đáng thương. Cắn một miếng mà Xà nữ chỉ muốn nuốt chửng luôn cả người bán quán.
Mặc dù biết bánh “Hy Vọng” ăn trong tiệc chào mừng chắc chắn là có nhân thịt, nhưng Bội Á vẫn không thích ăn nó vì ký ức không vui lúc trước.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-537.html.]
Nhưng trước mặt khách, cô không muốn từ chối đồ ăn Bách Hỏa đưa.
Chỉ là gương mặt vốn đã sắc sảo lại càng thêm lạnh lùng.
Bội Á cắn lớp vỏ bánh, không thấy vị rau củ giòn quen thuộc, cũng không cắn trúng thịt mềm, mà là một vật cứng ngắc: “Hửm?”
Chiếc lưỡi rắn chẻ đôi nửa tin nửa ngờ l.i.ế.m một cái, là mùi vị kim loại.
“Chiếc bánh "Hy Vọng" này hình như có bỏ thêm thứ gì đó kỳ lạ.”
Bội Á nói, rồi trực tiếp lấy dị vật ra.
Chỗ Sở Tân đứng chính là trung tâm của buổi tiệc, động tĩnh nhỏ này sớm đã thu hút sự chú ý của mọi người, ai cũng muốn biết Bội Á ăn phải thứ gì – Dưới ánh đèn của buổi tiệc chiếu rọi, Bội Á lấy ra một chiếc nhẫn lấp lánh.
Sở Tân mắt tinh để ý thấy, trên chiếc nhẫn có nạm hai viên đá quý hình tam giác, tạo hình rất giống tai mèo.
… Người của hành tinh này rốt cuộc yêu mèo đến mức nào vậy!
“…”
Cô Xà nữ vốn tự cho rằng bạn trai mình là một lão làng ngốc nghếch nay lại ngạc nhiên.
Cô nhớ lại khoảng thời gian này Bách Hỏa đã phải thắt lưng buộc bụng –.
Tư Đa Lan nghèo thật, nhưng cũng không đến nỗi tổng thống không có cơm no để ăn. Nhưng nếu không lợi dụng chức quyền để đổi lấy lợi ích cá nhân, thì tiền lương tổng thống có thể nhận được rất có hạn. Muốn mua một chiếc nhẫn cầu hôn ra dáng, xứng tầm với một nữ minh tinh, cũng chỉ có thể tự mình tìm cách tiết kiệm.
Về chuyện kết thành bạn đời, họ đã từng nói qua.