[Cũng phải.]
Sau khi sự tò mò của bản thân được thỏa mãn, Nữ vương Bọ Cạp Tinh hài lòng thu tay lại.
Bị sờ soạng khắp người, Sở Tân ngồi xuống đất, bắt đầu hỏi những chủ đề mình hứng thú: “Mẹ không nghĩ đến việc phát triển hành tinh mẹ của mình một chút sao? Mẹ từng đến Đế quốc rồi mà, một hành tinh phồn vinh như vậy, mẹ không muốn à?”
[Ảo giác của mẹ có thể tạo ra những công trình kiến trúc còn to lớn hơn thế gấp trăm lần.]
“Nhưng chung quy vẫn là ảo giác.”
[Ảo giác đến một mức độ nào đó chính là sự thật,] Nữ vương Bọ Cạp Tinh hỏi lại: [Trong vũ trụ, chẳng phải cũng có rất nhiều người tin rằng tổ tiên của họ là Viêm Đế và Huỳnh Đế sao? Người Đế quốc cũng thật sự cảm thấy tổ tiên của họ từng biết sử dụng phép thuật thần kỳ. Con và mẹ làm cùng một việc, lại đến nói mẹ không đủ chân thật?]
Không hổ là sinh vật cả ngày không làm gì, chỉ thích buông xuôi minh tưởng, lập tức thuyết phục được Sở Tân.
Sở Tân liếc nhìn bà ta một cái, phát hiện mẹ ruột đang xoa xoa bàn tay: “Mẹ làm gì vậy?”
[Vừa rồi sờ ngươi, xương cốt của ngươi cứng quá, làm đau tay mẹ.]
“…”
Nữ chính của 《Toàn Vũ Trụ Sủng Ta》 không nên là Long Mộng Li.
Mẹ ruột của cô mới nên là người đứng đầu trong số các nữ chính yếu đuối, dịu dàng.
Bọ cạp yếu đuối mỏng manh, online làm nũng.
[Thật ra mẹ có lên Weiba xem con, thường xuyên nhìn thấy con chụp ảnh chung với một người tên là Diệp Thiên Tiếu.]
“Ừm, bạn của con.”
[Vậy khi nào con đăng ảnh chụp chung của chúng ta?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-573.html.]
Sở Tân nhìn lướt qua gương mặt có ngũ quan cực kỳ giống mình, trừ việc có thêm ba đôi mắt, rồi nói: “Mọi người sẽ cho rằng chúng ta là mẹ con.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
[Chúng ta vốn dĩ chính là mẹ con.]
“Ý của con là, con là mẹ, còn mẹ là con gái.”
Nữ vương Bọ Cạp Tinh chìm vào im lặng ngắn ngủi.
Đang lúc Sở Tân cảm thấy mình cuối cùng cũng gỡ lại được một bàn trong cuộc đối thoại với mẹ ruột, chiếm thế thượng phong, thì nhìn thấy phần đầu và hai chân của người bên cạnh bắt đầu bị ép bẹp lại, phảng phất như bị áp suất không khí ép thành hình dạng kỳ quái: [Mẹ… có thể… cưỡng ép lớn lên…]
“…”
“Mẹ ơi con sai rồi, mẹ biến trở lại đi.”
Một lát sau, Nữ vương Bọ Cạp Tinh liền biến trở lại dáng vẻ bé loli, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn.
“Sau khi đến hành tinh mẹ của Bọ Cạp Tinh, con phát hiện dù là con gái của mẹ cũng chẳng có tài sản gì để thừa kế cả.”
[Những con bọ cạp đực bên ngoài sau khi mẹ c.h.ế.t đều có thể thuộc về ngươi hết.]
“Vậy thì con thật sự cảm ơn mẹ nha."
Sở Tân không nhịn được lại trêu một câu: “Mẹ thân thể yếu như vậy mà còn mở hậu cung à?”
Bé loli quay mặt đi, không thèm đáp lại cô.
Thấy vậy, Sở Tân cảm thấy cô bé có chút đáng yêu, liền xoa xoa gương mặt mềm mại như đậu hũ non của cô bé.
Một lát sau, trên mặt Nữ vương Bọ Cạp Tinh liền hiện lên vệt hồng nhàn nhạt hình bàn tay của Sở Tân.
…
Khi hai người nói đến chuyện nghiêm túc, Sở Tân mới biết Nữ vương Bọ Cạp Tinh nói thích 《Hồng Hoang》 không phải là nói đùa, bà thật sự cảm thấy rất thú vị – khoa học kỹ thuật tốt nhất thời đại vũ trụ cũng không thể lay động được bà, nhưng những cảnh tượng tranh đấu của các Thánh Nhân lại khiến bà cảm nhận được một thế giới mới mẻ.