Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Phong Thần Ở Tinh Tế Nhờ Phim Điện Ảnh Địa Cầu - Chương 607

Cập nhật lúc: 2025-06-06 04:28:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ tịch Quốc hội Đế Quốc lộ rõ vẻ thất vọng, nhưng ông ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, sảng khoái đồng ý: "Không thành vấn đề, ngài muốn bao nhiêu vé? Tôi đều có thể lo được."

"Một vé là đủ rồi."

Nói xong, Sở Tân không khỏi tò mò tại sao ông ta lại chắc chắn như vậy mà không cần hỏi han gì thêm.

"Nếu tổ chức trong phạm vi Đế Quốc, thì chắc chắn đã xin phép chính phủ rồi. Tôi trực tiếp đến đòi vé từ họ, nếu không được thì cứ tìm lỗi về quy định phòng cháy chữa cháy hoặc an ninh không đảm bảo. Nếu họ muốn sự kiện diễn ra đúng hạn và thuận lợi, tự nhiên sẽ phải tìm cách xoay sở một chỗ trống thôi.” Chủ tịch Quốc hội Đế Quốc thản nhiên nói ra những mánh khóe còn quá đáng hơn cả việc phe vé chợ đen thổi giá vé vào cửa.

Nghe ông ta nói vậy, Sở Tân cũng hiểu ra.

Cô thở dài: "Thôi vậy, vé đã căng thẳng như thế, là do tôi không chuẩn bị trước. Không ai đáng phải chịu trách nhiệm cho sai lầm của tôi cả."

Biện pháp giải quyết mà ban tổ chức có thể nghĩ ra, một là số lượng vé cực ít đã được giữ lại từ trước để phòng ngừa sự cố đột xuất, hai là ngẫu nhiên rút thăm một kẻ xui xẻo nào đó rồi hủy vé của người đó. Sở Tân tự nhận mình không phải là người yêu thích các giải đấu đối kháng, không thể nào vì để bù đắp sai lầm của bản thân mà làm chuyện tệ hại khiến một người thứ ba vô tội phải chịu thiệt thòi được.

Chủ tịch Quốc hội sững sờ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-607.html.]

Ông ta cũng không thân quen với Sở Tân, chỉ là người Đế Quốc thuần túy vốn có thiện cảm và sự kính sợ tự nhiên đối với hoàng tộc. Ông cũng đã xem qua tư liệu cuộc đời cô, đau lòng cho một nhân tài ưu tú như vậy lại lưu lạc ở Liên Bang. Tranh thủ thiện cảm của cô, hy vọng cô trở về, là nghĩa vụ mà mỗi người dân Đế Quốc nên có.

Mà đề nghị của ông ta, cũng là dựa trên sự hiểu biết về người cha sinh học của cô.

Bệ hạ sẽ chỉ yêu cầu cấp dưới giải quyết vấn đề, chứ không bao giờ nghĩ đến việc liệu sau đó có làm tổn hại đến ai không.

Trước lợi ích của hoàng tộc, mọi vấn đề cá nhân đều phải nhượng bộ.

Một lát sau, Chủ tịch Quốc hội nói: "Công chúa và Bệ hạ thật không giống nhau."

"Tôi và ông ta là những cá thể hoàn toàn khác biệt."

Dù lời nói này của Chủ tịch Quốc hội có chút không đầu không đuôi, Sở Tân vẫn hiểu được: "Ngài cũng không cần nghĩ tốt về tôi quá, sự ưu tú của tôi không nằm ở phương diện chính trị, tôi cũng chưa từng được giáo dục để trở thành người thống trị —— nói thế nào nhỉ, yêu dân như con là rất tốt, nhưng trong vũ trụ này, ví dụ về việc cha mẹ vì quá yêu thương con cái mà giáo dục thế hệ sau thất bại thì đâu đâu cũng có. Coi mạng người như những con số đơn thuần rồi đưa ra quyết sách, biết đâu đó lại là phẩm chất cơ bản của một người thống trị.”

Cô dừng lại: "Điểm này, tôi không làm được."

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Đối với nhiều hành vi đạo đức cá nhân của Hoàng đế Long Giản, Sở Tân thực sự không ủng hộ, chỉ muốn cho ông ta hai cái tát tai.

 

Loading...