Từ lúc gặp mặt, Ôn Đức  đoán  tính cách của Sở tiểu thư – nhẹ nhàng thì  chắc  , nhưng cứng rắn thì chắc chắn  ,  cho đủ sự tôn trọng và bao dung,  đó phân tích rõ lợi hại, đừng coi cô là kẻ ngốc, thì cô sẽ  dễ  chuyện, hợp tác  lẽ sẽ thành.
Ông đoán  sai. Thái độ của Liên Bang   rõ ràng thận trọng hơn nhiều so với .
Một lát , Sở Tân gật đầu: “Được.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ôn Đức thở phào nhẹ nhõm: “Vậy lát nữa  sẽ sắp xếp, bây giờ chúng  tiếp tục  chuyện nhé? Xin cô cho chúng   những gì cô  thể .”
Hỏi xong, Ôn Đức cầm lấy ấm   bàn, tự tay rót  hồng cho cô.
Động tác pha  chậm rãi và nhẹ nhàng, giống như một cách  dịu bầu  khí và tạo nhịp điệu cho cuộc đàm phán. 
Sở Tân cũng đang suy nghĩ: “Chuyện   khó tin, còn kỳ lạ hơn cả việc  là hoàng tộc Đế Quốc chuyển giới. Nói  nhé, nếu   gì bất ngờ, thì Hoàng đế hiện tại là cha ruột của .”
“Vậy  cô…”
“Là Hoàng hậu  mất.”
Khi kể  câu chuyện, giọng điệu và vẻ mặt của Sở Tân  bình thản,  hề  chút đau buồn  tức giận, giống như đang  chuyện của  khác: “ cũng chỉ mới  chuyện  gần đây thôi, Hoàng đế  phái  đến Liên Bang tìm , hy vọng  đến Đế Tinh một chuyến. Các   thể kiểm tra lịch sử xuất cảnh.”
“ .”
Đây chính là điểm đáng ngờ.
Nếu  xác minh  phận hoàng tộc, tại  còn để cô rời ? Chẳng lẽ là tranh giành ngôi thái tử?
Đế Quốc   quy định nghiêm ngặt ngôi vị Hoàng đế chỉ truyền cho nam, Sở Tân   thể ngưng tụ sừng rồng, đúng là một ứng cử viên nặng ký cho ngôi vị Hoàng đế.
“Sau khi đến Đế Tinh, đối phương  với  rằng, chức vị   của  là hầu gái bên cạnh công chúa Tiểu Mộng…”
Ôn Đức ngắt lời cô: “Cất công tìm một  Liên Bang đến Đế Tinh chỉ để  hầu gái, lúc đó cô  thấy khả nghi ?”
“Có  nghi ngờ, nhưng đối với một bé gái mồ côi sống ở thành phố Hy Vọng, gia đình góa phụ, thì mức lương họ trả là quá cao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-phong-than-o-tinh-te-nho-phim-dien-anh-dia-cau/chuong-80.html.]
Ôn Đức,  sinh  trong gia đình trung lưu, lúc  mới hiểu , vội vàng xin  cô: “Là  vô ý, quá chủ quan.”
“Không .”
Sở Tân tiếp tục: “Lúc đó  còn nghĩ, nếu như  một ngày nửa đêm  quyền quý nào đó kéo   phòng ngủ, thì cái mức lương  cũng coi như nhận  một cách yên tâm thoải mái hơn.” 
Đó là suy nghĩ của nguyên chủ, và cũng vì  mà cô  việc càng thêm cố gắng, ngoài việc hầu hạ công chúa Tiểu Mộng, việc nặng việc dơ gì cũng tranh , sợ mất  công việc lương cao , để còn nuôi  mua thuốc.
“Thực tế là, họ đúng là   thể của .”
“Công chúa Đế Quốc Long Mộng Li mắc bệnh máu, cần sừng rồng  chỉnh để chữa trị, nên mới nghĩ đến việc tìm  về,  con gái lưu lạc bên ngoài.”
Ôn Đức gật đầu,  hiệu cô  tiếp.
Sau đó, Sở Tân kể cho ông  câu chuyện tình yêu cẩu huyết đầy vui buồn lẫn lộn của Hoàng đế.
Cô quan sát biểu cảm của Ôn Đức, từ kinh ngạc, đến nghi hoặc, đến kinh ngạc,   đến mơ hồ…
Ôn Đức hỏi: “Vậy, Long Mộng Li   con của bệ hạ?”
Sở Tân đáp: “Là con của tình đầu của ông .”
Ôn Đức : “… đây là con của  tình đầu với  khác mà! Chứ   con ông  !”
Sở Tân đợi ông tự  suy nghĩ.
Ông cảm thấy chuyện   hợp lẽ thường: “Nói ông  nhân từ, ông   cực kỳ lạnh lùng với cô và vợ ,  ông  khắc nghiệt, ông    thể trân trọng nuôi nấng con của   yêu với  khác.” 
Ông dừng  một chút: “Từ góc độ đàn ông mà , nếu ông  và Long Mộng Li   quan hệ huyết thống,  tại   cưới cô  luôn ? Cứ  mất công vứt bỏ con gái ruột,  đón một đứa con gái giả về nuôi lớn?”
Câu hỏi  .  vì Hoàng đế   nam chính. Vì nữ chính truyện sủng cần một đại boss ngầu lòi che chở.
Đương nhiên, thực tế  thể trả lời ngắn gọn như , Sở Tân chỉ  thể : “Cũng  loại trừ khả năng hai  họ thực sự  quan hệ huyết thống, một trong những lý do quan trọng là ông  hận  ruột của , ông  cho rằng   xuất hiện, phá hủy tình yêu đích thực của ông .”
Vẻ mặt Ôn Đức càng thêm khó hiểu.