Bên ngoài ồn ào như , Trương Sơn  rúc trong phòng như rùa rụt cổ.
 
 xông thẳng  lôi   :
 
“Lập tức đưa bố   ,  thì  nhờ  khiêng hết  ngoài!”
 
Bà La vung tay:
 
“Không cần gọi , bọn  giúp!”
 
Bà Trương, bà Vương xắn tay áo, chuẩn  lôi.
 
Trương Sơn còn dám mở miệng:
 
“Đều là  một nhà,  em  thể rộng lượng hơn một chút với bố  ?”
 
Đệt!  t-á-t thẳng  mặt  :
 
“Cút ngay!”
 
Bà nội   bên cạnh :
 
“Sơn , mau đưa bố  về , bà già , mắt kém tay run. Nhỡ mai  nhầm thuốc chuột với muối  bỏ  thức ăn thì ch-ếc dở đấy!”
 
Ông bố chồng ở trong run rẩy kêu:
 
“Trương Sơn, mau đưa bố về !”
 
Ba  nhà họ, giữa tiếng xì xào chê  của hàng xóm, cúp đuôi chạy thẳng.
 
Trương Sơn thì   ly hôn.
 
 bố    thì  chịu, đặc biệt là  .
 
Bà nhảy nhót gào lên bắt Trương Sơn  ly hôn với .
 
Bà  với :
 
“Con , bỏ nó , loại đàn bà ly hôn mang theo một đứa con riêng như nó thì còn ai thèm. Con    ,   trai,  kiếm  tiền, gái trẻ xếp hàng cho con chọn! Ly hôn xong,  sẽ tìm cho con  khác  hơn, sang năm  bế cho con một thằng cu bụ bẫm luôn!”
 
Bị  ruột ru ngủ, Trương Sơn tự tin nổ tung trời.
 
Dưới sự cổ vũ của ,   hất cao đầu ly hôn với .
 
Anh   cần quyền nuôi con, cũng  đưa tiền nuôi dưỡng.
 
Tất nhiên,  cũng chẳng thèm, còn bắt   ký hẳn một bản thỏa thuận cắt đứt quan hệ với con.
 
Nhận giấy ly hôn xong,   còn tự tin hỏi :
 
“Em   ly hôn với  em mất  những gì ?”
 
  khẩy:
 
“Mất  tặng trứng thối, mất luôn cái   phiền cuộc đời .”
 
Nói xong,  chẳng buồn  thêm  nào nữa,   rời .
 
Ly hôn xong, Trương Sơn hí hửng  chờ  tìm gái trẻ cho .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-tien-vong-ca-nha-chong-ham-tai/chap-8.html.]
Mẹ   đúng là     thất vọng, bắt đầu nhờ  mai mối.
 
Cả nhà  chắc là dân tính toán, hạt bàn tính bay đầy mặt  cũng  chừa.
 
Người  chọn cho   một cô khá ưa , lương tháng cũng ,  3 ngàn.
 
Rất nhanh   vài   giới thiệu cho .
 
Anh  cũng nhanh chóng chọn một cô để tính chuyện cưới xin.
 
Lúc     tiếp tục:
 
“Thấy ,   đúng mà, ly hôn xong vẫn  khối cô theo.”
 
Lòng tự tin của Trương Sơn  tăng vọt.
 
Thế là    mở miệng  điều kiện: nhà gái   đòi sính lễ, cưới về  ở nhà chăm sóc bố  chồng  thời gian, còn  mang 20 vạn của hồi môn.
 
Cô gái  mạnh mẽ thật, cầm ly  hắt thẳng  mặt Trương Sơn.
 
Rồi  dậy chia tay ngay tại chỗ.
 
Sau    giới thiệu tiếp, nhưng chỉ cần  yêu cầu của nhà họ là   lắc đầu ngay.
 
Ai cũng   ngốc, thấy rõ là hố lửa, ai dại gì nhảy .
 
Về , ai cũng  tính nết nhà  , chẳng ai  giới thiệu nữa.
 
Mẹ  cũng mặc kệ, con trai cả  lấy  vợ thì thôi, dù  còn con trai út  vợ  con trai .
 
Ngày nào bà  cũng kiếm cớ moi tiền Trương Sơn.
 
Anh  lương 4 ngàn, mà tháng nào bà cũng lấy hết 4 ngàn rưỡi.
 
Không đưa thì bà  lăn  đất ăn vạ.
 
Lấy  tiền là bà  chuyển ngay sang cho con trai út và con gái.
 
Còn ông bố thì cũng thuộc dạng kỳ dị, xót vợ, sợ vợ  vất vả, ban ngày thì ngủ, nhịn tiểu nhịn đại tiện, đợi đúng lúc Trương Sơn   về mới giải quyết.
 
Thành ,  một ngày  việc mệt bã , tối về   còn  lau chùi, rửa ráy cho ông bố.
 
Đêm thì   ngủ, bố  thì tỉnh như sáo, lúc đòi nước, lúc đòi ăn, lúc  vệ sinh, cả đêm  cho ai ngủ.
 
Hành hạ Trương Sơn đến mức   còn  , còn mắc nợ chồng chất.
 
Cho đến        đất ăn vạ đòi tiền, cái đầu  che kín bởi phân  của   cuối cùng cũng sáng .
 
Anh  bắt đầu nhớ đến , nhớ đến cô con gái đáng yêu, nhớ đến những ngày tháng gia đình ba  từng hạnh phúc.
 
Thế là   hí hửng chạy  tìm hai  con .
 
 chỉ tốn công vô ích.
 
Vì  khi ly hôn,  mua một chiếc xe nhà di động, đưa bà nội và Coco  khắp nơi, bắt đầu cuộc sống tự do, an yên.
 
Đến khi Coco sắp  tiểu học, ba bà cháu mới dừng .
 
Chúng  chọn một nơi mà cả ba đều thích, bắt đầu một cuộc sống mới ở đó.
 
[HOÀN]