5
Buổi tối trong bệnh viện, và Tô Kỳ ở hành lang.
Một đứa bó bột cánh tay, một đứa bó bột chân.
Tô Kỳ cảm thấy áy náy, cố gắng mở lời:
“Xin nhé… , chỉ từng chạy xe điện ...”
Chưa xong cắt ngang:
“Im miệng . Anh càng càng tức.”
Cô y tá nguyên nhân t.a.i n.ạ.n của chúng thì bó bột.
Haiz, đúng là hai tên hề.
Bị bó bột thì thứ thật sự bất tiện.
May mà Từ Mạt đối xử với , mỗi ngày đều mang cơm về ký túc xá cho .
ăn cơm cô mang về, cảm động sắp :
“Cậu quá trời, Từ Mạt.”
Từ Mạt xua tay, :
“Tớ giúp , giúp tớ. Như cả.”
nước mắt lưng tròng. Đây chính là… bạn cùng phòng kiểu mẫu ?
Hạ Sơ mở cửa bước . Trời tháng mười mà cô mặc váy hai dây ngắn cũn, mang túi nhỏ. Khi ngang qua và Từ Mạt còn :
“Haizz, thật ghen tị với ghê, bó bột thì khỏi học tiết 8 giờ sáng . mà bài vở bỏ lỡ thì tính đây?”
Không lời châm chọc thì cô sống nổi chắc.
mặc kệ, tiếp tục trò chuyện với Từ Mạt. Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ
Cánh tay Tô Kỳ hồi phục nhanh hơn , đó như chuộc tội, Từ Mạt trở thành mang cơm cho mỗi ngày.
Bài vở bỏ lỡ, thì hoặc tự ghi âm bài giảng, hoặc mượn vở bạn trong lớp để chép.
băng ghế bên đường trong khuôn viên trường, ăn món mì lạnh nướng mua.
Hai nữ sinh khoác tay qua, thấy và cùng một băng ghế thì kinh ngạc.
Cô gái tóc dài thì thầm với bạn:
“Xem tin đồn là thật. Hai họ đúng là đang quen , mật ghê.”
Miếng bánh trong miệng lập tức mắc giữa cổ họng.
Tô Kỳ đang lắc ly sữa bên cạnh, thấy bất thường liền nhanh chóng cắm ống hút trực tiếp đưa lên môi .
nghĩ nhiều, nắm lấy tay đang cầm ly, hút một thật mạnh.
Khoảng cách giữa hai đứa gần.
ngửi rõ mùi hương nhàn nhạt .
Qua ly sữa, còn thấy cổ khẽ động, yết hầu trượt lên xuống.
giật ngẩng đầu, chạm ánh mắt .
Màu hổ phách trong suốt như đ.á.n.h thẳng linh hồn.
“Từ đừng mang cơm cho nữa. Truyền nữa là đến con cái cũng sắp .” thẳng.
Câu ban nãy của cô gái , chắc chắn cũng .
“Không , chân cô còn khỏi. mang, cô ăn gì?”
Hắn chống tay lên mặt, biểu cảm sợ hãi khoa trương:
“Lỡ tới cô c.h.ế.t đói thì ?”
Cái mặt diễn quá trớn đó khiến bật .
“Với , cô sợ cái gì? bạn trai cô .”
Tô Kỳ nghiêng đầu, gương mặt trai phối với hành động ngốc ngốc đó thật là… ngốc đáng yêu.
bỗng nhớ đến con ch.ó Alaska nhà hồi nhỏ. Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ
Theo phản xạ, giơ lòng bàn tay lên, co duỗi ngón tay mặt :
“Chụt chụt chụt.” ( kiểu gọi cún í :)
Mặt Tô Kỳ lập tức đen thui:
“Ôn Sanh, cô coi là ch.ó ?”
tít mắt, buông tay xuống, đầy ẩn ý:
“Anh giữ cách với , khác mà chắc tưởng là ch.ó săn của .”
“ là ch.ó săn của cô? Ôn Sanh, ngay cả khi ước cũng chẳng dám mơ .” Tô Kỳ gãi đầu, đầy vẻ phản đối.
“Làm gì ai nghĩ thế.”
Rồi vả mặt.
Có bắt đầu lên diễn đàn trường, điên cuồng bàn tán rằng là “chó săn” của .
Sau đó chịu nổi, chủ động giữ cách.
Không mang cơm nữa, nhưng chuyển khoản cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-tuong-minh-giup-anh-trai-thoat-e-ai-ngo-tu-day-minh-vao-luoi-tinh/chuong-3.html.]
từng khoản tiền chuyển tài khoản, vui bay lên trời.
Rồi thì…
Có : Dạo tới tìm nữa, chắc là “liếm ”, nên trốn một góc tự chữa lành.
thấy câu đó suýt c.h.ế.t nghẹn vì .
Chụp màn hình gửi cho Tô Kỳ.
Tô Kỳ lập tức nhắn :
“Mấy đúng là dám thật.”
định gõ chữ thì thấy trong lời mời kết bạn WeChat thêm một .
Avatar là bầu trời đêm, tên chỉ là một dấu chấm.
cau mày, hình như quen.
lịch sự nên vẫn đồng ý.
Ngay khi chấp nhận, nhắn:
“Chào em gái, là Hứa Dương, sinh viên năm hai khoa máy tính.”
Dấu chấm: “Anh để ý em lâu . Cho cơ hội theo đuổi em ?”
từ chối:
“Xin , em ý định yêu đương trong đại học.”
Dấu chấm: “Không , chúng thể tiếp xúc từ từ. Em sẽ thấy là .”
Không hiểu tiếng hả?
nhíu mày, trả lời nữa. Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ
Nửa tháng , chân hồi phục gần hết, bỏ bột.
cũng học bình thường.
Vào lớp, xuống hàng ghế áp chót thì một bước từ lối giữa.
Dáng gầy, cao gần một mét tám, đội mũ và khẩu trang, đôi mắt dài đầy lạnh lẽo.
Trang phục …
Tim thót , tay đang cầm bút cứng đờ.
Sao giống tên biến thái tàu điện hôm thế?
Hắn như với đuôi mắt khẽ cong.
xuống chỗ trống bên cạnh , mà cuống hàng ghế cuối cùng.
Trong suốt buổi học, luôn cảm thấy ánh mắt nóng rực phía lưng , như đang trườn dọc sống lưng.
Điện thoại rung nhẹ.
Dấu chấm: hình ảnh
Đó là bức ảnh chụp phía đầu , ngay tại thời điểm hiện tại.
Dấu chấm:
“Gáy em thật. Không dùng gậy gõ một cái, b.ắ.n tia nước .”
Da đầu tê rần.
Người phía là Hứa Dương của khoa tài chính?
Tay run run xoá WeChat của .
Hứa Dương gửi tiếp mấy bức ảnh.
Là quấn khăn tắm khi tắm trong ký túc. Nhiều góc độ còn ảnh đùi, ảnh mặc đồ ngủ.
c.h.ế.t lặng.
Hứa Dương:
“Đừng cố tránh . Nếu mấy tấm sẽ xuất hiện bộ mạng xã hội.”
Kết thúc tiết học, lập tức bật dậy chạy ngoài. phía nhanh hơn.
Tay đặt lên vai , bóp mạnh, đến mức vai như sắp vỡ. Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ
cố nuốt tiếng đau.
“Cùng nào, bạn học.”
Hứa Dương tháo khẩu trang và mũ.
Hắn trông khá ưa , nhưng nụ mặt khiến lạnh cả .
Hắn cho cơ hội phản kháng, một tay khoác vai , tay cầm cặp sách của cả hai.
hỏi: ” Giờ đưa ?”