Tôi Tưởng Mình Giúp Anh Trai Thoát Ế Ai Ngờ Tự Đẩy Mình Vào Lưới Tình - Chương 6

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-18 18:21:12
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

Chuyện ầm lên lớn, Hứa Dương đưa thẳng đồn công an.

Sau đó cảnh sát gọi cho , Hứa Dương học cùng khóa với , đều là sinh viên của Đại học Giang Thành, chỉ khác khoa thuộc khoa Nghệ thuật.

 

Hắn thiên phú cao trong nghệ thuật, nhưng trong đời sống đặc biệt mê mẩn tất cả những thứ đẽ.

Chỉ cần là thứ coi trọng, nhất định lấy đem tiêu bản.

Trước đây từng g.i.ế.c , nhưng gia đình thế lực, nên đều che đậy.

 

Tên thật của Hứa Dương, mà là Phương Diễn Xuyên.

 

“Phương Diễn Xuyên.” lẩm bẩm nhắc cái tên.

 

Hồi cấp ba, cái thằng nhét xác động vật ngăn bàn cũng tên Phương Diễn Xuyên.

 

Sau khi chuyển trường, tìm nữa. Không ngờ lên đại học thi đậu cùng một trường.

Thế là gặp .

 

Anh và chị Tô Lan đến bệnh viện thăm một .

Anh trai lo cho , bảo .

“Anh, chuyện đừng với nhé.” .

Mẹ cao huyết áp, sợ bà lo lắng.

Anh trai sâu một cái:

“Em lúc nào cũng thế, gặp chuyện chẳng chịu với . Đợi xảy mới .” Hồi cấp hai, khi Lục Diễn Xuyên quấy rối, cũng .

Mãi đến khi đo tâm lý và phát hiện vấn đề, mới . Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ

 

 

nũng nịu:

“Ai da, với thì gì chứ. Nhiệm vụ hàng đầu của giờ em, mà là ở bên chị Tô Lan cho đó.”

 

Mắt đỏ lên.

giật :

“Trời ơi ơi, em thương còn như thế, em cũng buồn theo đó.”

 

“Tô Kỳ ngoài phòng phẫu thuật cả đêm , giờ đến lượt nữa… em thật sự trải qua thêm nào nữa .” Anh trai cuối cùng cũng chọc .

 

Dỗ xong cả hai tiễn , định xuống nghỉ một chút thì một vị khách mời mà tới.

Từ Mạt xuất hiện để xin .

 

dáng vẻ ngoan ngoãn cúi đầu của cô , thở dài:

“Từ Mạt, giờ thật lòng coi cô là bạn.”

nhớ là từng đắc tội cô, đúng chứ?”

“Cớ gì cô lấy mạng như .”

 

Cơ thể Từ Mạt căng cứng:

với . hết cách . thiếu tiền, vẫn trong bệnh viện, tiền chữa…”

“Tiền thêm của chẳng đủ, chỉ thể đồng ý với đó.”

đáng c.h.ế.t, cưỡng cám dỗ…”

cũng hại .”

 

.

Từ Mạt là cô gái nhỏ nhắn, sạch sẽ, gầy đến mức chỉ còn xương vì tiết kiệm từng đồng.

Trước đây thấy cô kiên cường, dùng chút sức lực ít ỏi để chống đỡ cho .

 

mỗi viện, ngủ mê mơ thấy bóng lưng cô bỏ giữa bãi cỏ với tên Hứa Dương. Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ

 

cô đến đây để xin đừng kiện cô, đúng ?” thẳng.

Bày vẻ đáng thương với , cũng chỉ vì sợ chuyện cô chụp ảnh riêng tư của và chuyện tay sai cho Hứa Dương lôi ánh sáng, tù.

 

Từ Mạt mím môi:

“Có thể … kiện ?”

 

dựa lưng gối, thở dài một :

“Được thôi. một điều kiện.”

“Cô tự thủ tục nghỉ học. Dùng lý do gì cũng , nhưng tự rút khỏi trường.”

 

Sắc mặt Từ Mạt trắng bệch.

 

vất vả thế nào để thi đậu đại học.

vay vốn, dù thêm để lo tiền viện phí cho , cũng chịu từ bỏ việc học.

vẫn tin sẽ tương lai sáng sủa.

 

cho cô cơ hội đó.

 

thể vì chút tiền mà bán .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-tuong-minh-giup-anh-trai-thoat-e-ai-ngo-tu-day-minh-vao-luoi-tinh/chuong-6.html.]

Vậy cũng thể hủy tương lai của cô .

 

Kiện cô tù ăn cơm miễn phí thì rẻ cho cô quá.

bỏ học, tiếp tục vất vả xoay sở trong cuộc sống nhưng mãi mãi ngoi lên .

Đau khổ mà vẫn lối thoát.

 

“Tất nhiên, nếu cô coi lời như gió thoảng,” thản nhiên .

“Vậy thì khi công an đến tìm cô, liên quan đến .”

12

Từ Mạt . Sau khi xuất viện, mới chủ động thủ tục nghỉ học, dọn sạch hành lý khỏi ký túc xá.

 

Kết thúc học kỳ đầu năm nhất, theo trai về nhà.

Sắp đến Tết, dự định năm nay đến nhà họ Tô để gặp bố của chị Tô Lan.

, mang theo luôn.

 

Tình cảm của họ thăng cấp, ngoài đời cũng hợp.

khi xe, vẫn thắc mắc:

“Anh, với chị Tô Lan yêu như , còn lo gì nữa?”

 

“Anh chỉ hồi hộp thôi.” – ngượng ngùng . Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ

 

… mang em theo ý của , là của Tiểu Kỳ.”

 

nhướng mày, cong môi:

“Hả?”

“Nó bóng gió một thì cô đơn quá, bảo đưa em theo cho vui, đường cho bạn.” Anh cũng theo.

“Này, em xem nó thích em ?”

 

, phong cảnh bên ngoài cửa kính.

“Không . Anh tỏ tình.”

 

Nhà họ Tô nhiệt tình hiếu khách.

Khi chúng đến nơi, họ chuẩn một bàn tiệc thịnh soạn.

Mọi quây quần uống rượu ăn cơm, chuyện rôm rả.

“Bác Tô, dì Tô, sang năm xin hai bác nể tình qua nhà cháu chơi.” – trai cung kính .

 

Ai cũng hiểu ý hai bên gia đình gặp , tức là chuẩn bàn chuyện đính hôn .

Hai bác bên nhà họ Tô vui vẻ đồng ý.

Tô Lan đỏ bừng má, e thẹn cúi đầu.

 

và Tô Kỳ chạm mắt trong khí náo nhiệt.

Cậu từ tốn dời ánh chỗ khác, nhưng vành tai đỏ lên.

 

Lúc đó, điện thoại đặt bàn của rung một cái.

cầm lên xem là ảnh Trương Vĩnh, đàn khóa gửi cho .

 

Anh Tết xong sẽ nhập ngũ, nên gửi ảnh chào tạm biệt.

 

Ảnh gửi là trong bộ quân phục.

Bộ đồ vặn, dáng thẳng tắp, kiểu trai ngỗ ngược pha với khí chất quân nhân, đầu đinh gọn gàng khiến đường nét mặt càng rõ ràng.

 

Không chỉ thấy ảnh đó chị Tô Lan cạnh cũng thấy.

 

Chị tò mò hỏi:

“Tiểu Sinh, đây là bạn trai em hả?”

 

định phủ nhận, thì khóe mắt thấy Tô Kỳ đang dựng thẳng tai .

 

liền đầy ẩn ý:

“Chưa chị, nhưng đang theo đuổi em.”

 

Tô Lan liếc sang em trai đang ăn cơm như từng ăn bao giờ.

Giống như tám đời thấy hạt gạo. Truyện đăng tải bởi page Cọng Cỏ Nhỏ

 

 

Chị :

“Tuổi tác phù hợp, ngoại hình cũng , xứng đôi đó.”

 

“Để xem xứng .” – Tô Kỳ đột nhiên dậy qua.

 

Cậu đặt tay lên lưng ghế của .

Khi cúi xuống, phần cổ trắng mịn hở , sáng đến chói mắt.

 

thấy giọng đầy khinh thường vang lên mặt :

“Con mắt gì ? Đầu trứng cũng gọi là trai? Mọi hiểu thế nào là trai ?”

 

bật :

“Cậu kỹ giùm cái ? Người là đầu đinh!”

 

Loading...