2.
 
Mỗi căn phòng cách   xa,  còn  ở nhiều tầng khác .
Tiếng bánh xe lóc cóc của xe thức ăn từ xa vọng ,  gần dần.
"Cốc cốc cốc cốc." 
"Cốc cốc cốc cốc."
 
 gõ cửa căn phòng thứ hai. Trong cuốn sổ tay ông chủ đưa  ghi rõ:  gõ cửa bốn tiếng.
Đợi mãi, chả thấy bên trong  tiếng động gì, cũng  ai mở cửa.
 
Chắc là   nhà . Ông chủ từng bảo,  vài NPC  thích ăn, nếu  ai mở cửa thì cứ chuyển sang phòng khác.
"Không  ai ở trong ? Thế   đây nhé!"
 
Tay đặt lên xe thức ăn,  chuẩn   tới căn phòng tiếp theo. Còn bao nhiêu NPC đang chờ  "nuôi béo" nữa chứ.
"Có...   mà." Một giọng  yếu ớt, nhỏ xíu vang  từ trong phòng.
May mà tai  thính, chứ  thì chắc chẳng  thấy .
 
"Dì Trương  đây!"
Vặn tay nắm cửa, đập  mắt  là căn phòng của NPC   một ô cửa sổ lớn, ánh nắng xuyên qua kính chiếu rọi .
Cảm giác thật dễ chịu, ấm áp.
 
Cách bài trí phòng   thoải mái,  bàn học nhỏ, giường, và một chiếc ghế đu đưa bằng lông mềm mại.
Khiến      thích ngay, cả  đều thả lỏng, dễ dàng chìm đắm  đó.
Nhìn một vòng  thấy bóng ,  sốt ruột hỏi: "Con ơi, con  ở đó ?"
 
"Con ở ngay  chân dì nè, dì Trương."
Nghe ,  cúi đầu  xuống, sàn nhà trải thảm ấm màu sáng  sạch sẽ.
Một cục bùn nhão đang nhúc nhích.
 
Cái đầu chồng lên  cùng, thiếu mất một nửa, xương nứt toác,     mảnh thịt nào nguyên vẹn, cảm giác như sắp tan  đến nơi.
 thấy  xót ruột, đứa bé  đúng là chuyên nghiệp ghê, hóa trang thành  như .
  xổm xuống, đỡ  bé từ từ  dậy.
 
"Cảm ơn dì Trương, lúc nãy con  ngã, rụng hết cả ." Giọng NPC non nớt, y hệt một đứa trẻ con.
Cậu bé tránh sang một bên lắp ráp  cơ thể,  mới rụt rè  gần .
Là một  bé khôi ngô,  lên  lúm đồng tiền nhỏ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-vao-game-kinh-di-de-nau-an-cho-npc/chuong-2.html.]
  nhịn  xoa đầu  bé, tóc mềm ơi là mềm.
"Dì Trương, dì xoa nhẹ thôi nhé, con  mới lắp  xong đó." Cậu bé  ngượng nghịu, đáng yêu khiến    mềm lòng.
 
 đáp: "Dì Trương  ."
"Ngoan nào, mau ăn cơm  con, nếm thử tài nghệ của dì Trương xem."
 bình thường  thích nghiên cứu món ăn, thích   khác ăn uống thỏa mãn, cảm thấy  tự hào.
 
Phải  ông chủ đúng là  thật,  giúp  thỏa mãn sở thích,  còn  trả lương.
"Cơm tạo hình chú thỏ con  thích ?" Lúc xúc cơm  cố ý tạo hình thành con vật.
Trẻ con đều thích mà.
 
"Thích lắm ạ!"
"Canh sườn ngô dì Trương nấu ngon lắm, rau cũng ngon nữa."
"Con thật sự mong  ăn cơm dì Trương nấu mỗi ngày."
Cậu bé cử động  mạnh, cái đầu  mới lắp ráp xong suýt chút nữa  rơi xuống.
 nhanh tay đỡ thẳng .
 
editor: bemeobosua
 
"Đừng kích động thế con."  nhẹ giọng an ủi.
Cái đạo cụ   thật đến mức đáng sợ, chắc đắt lắm,  hỏng thì phí của giời.
"Dì Trương ơi, mấy  chơi  phó bản của con  ai thích cả,   con hung dữ quá  ạ?" Cậu bé cụp mắt xuống,  vẻ tủi .
 
 liếc qua phần giới thiệu phó bản: "Ấm áp, thoải mái ăn mòn lòng , hãy nhớ đừng đắm chìm  đó mà quên lối về."
"Làm gì  chuyện đó."
 
"Ting tong~"
"Nhìn , là táo đó."
 từ phía  xe thức ăn lấy  một quả táo, đưa  tay  bé, nhỏ giọng dỗ dành:
 
 "Hoa quả tráng miệng đó, dì chỉ cho mỗi con thôi, ngọt lắm đấy."
Cậu bé cầm lấy quả táo, ngây  trong giây lát.
Cậu bé ngẩng đầu lên,  : "Cảm ơn dì Trương, con... lâu lắm    ăn táo."
 
Nói ,  bé dẫn   khỏi phòng, dáng vẻ quyến luyến  rời.
"Dì Trương, đến giờ , dì  giao phòng tiếp theo ."
"Lần  đến sớm nha, con sẽ chờ dì đó."