9.
 
Phòng của phu nhân Hồng Leo là phòng thứ tám.
Khi   ngang qua, cánh cửa phòng cũng  là hoa hồng leo.
Nói đúng hơn là mỗi cánh cửa của những căn phòng  đều  giống .
 
Mấy phòng khác vẫn  mở cửa.
Còn  căn phòng cuối cùng của bộ xương m/áu me.
"Xương Khô ơi, hôm nay  món sườn rim con thích nè."
 
"Con  ở nhà , Xương Khô ơi?"
Gõ cửa mãi mà cửa vẫn  nhúc nhích, hôm nay  bé Xương Khô hình như   ở nhà.
Thôi .
 
Hơi thất vọng một chút.
 lúc , một  xương trắng nhỏ bật  từ đỉnh cánh cửa.
Đó là một vật trang trí hình xoáy ốc, nó chui  từ đó.
 
To bằng lòng bàn tay, trông như một mô hình nhỏ tinh xảo, nó  sức bò  ngoài.
"Dì Trương, mau giúp con  với, con  kẹt ."
Là giọng của bộ xương má/u me.
 
 nắm lấy cánh tay của  xương trắng nhỏ, kéo nó  khỏi vật trang trí xoáy ốc,  đặt nó   lòng bàn tay .
"Cảm ơn dì Trương, con là sứ giả của chủ nhân, chủ nhân   đang ở trong phó bản, tạm thời   , bảo con đến lấy sườn rim." 
 
Người xương trắng nhỏ mô phỏng động tác của chủ nhân một cách   dáng.
Nó  tinh xảo,  xương trắng nhỏ còn bắt chước động tác của chủ nhân để cảm ơn.
Lòng  rộn ràng.
 
Thật sự quá đỗi đáng yêu,  ôm về quá  mất.
 quyết định ,   ghé thăm phòng của bộ xương má/u me nhiều hơn nữa.
 cẩn thận nhẹ nhàng dùng ngón trỏ chọc nhẹ  cái đầu nhỏ của nó. Nó lập tức ôm đầu tủi , mặt đầy vẻ tố cáo:
 "Dì Trương, dì ác quá, đau lắm đó."
 
"Dì xin  mà, dì  nhịn ."  lập tức xin , đúng là  nhịn  thật mà.
 từ xe thức ăn bưng  một chậu sườn rim lớn.
Để tránh sườn rim  nguội,  đặc biệt đậy nắp bạc .
 
"Này, sườn rim nè, dì  cả một chậu to đùng đó."
Người xương trắng nhỏ khụt khịt mũi,  lao tới cọ cọ ngón tay , nó  hề tiếc lời khen ngợi: 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-vao-game-kinh-di-de-nau-an-cho-npc/chuong-9.html.]
"Cảm ơn dì Trương, dì quá  bụng, dì Trương, dì Trương, dì thật ."
 
Những tiếng "dì Trương"  thiết.
Gọi   mà lòng tan chảy.
 
"Cầm nổi ?" Nhìn dáng  của  xương trắng nhỏ,   giúp nó bưng  phòng, "Có cần dì bưng  ?"
Người xương trắng nhỏ bưng cái chậu sườn rim, trông nó càng nhỏ bé hơn.
 
Nhìn từ xa, chỉ thấy một chậu sườn rim đang di chuyển,   còn tưởng nó thành tinh   chứ.
Cái  hình nhỏ bé của nó  che khuất mất .
 
"Con   mà, dì Trương, chủ nhân còn khen con khỏe nữa đó." Quả nhiên nó  nhanh nhẹn, đầu lắc lư qua .
  đánh giá thấp nó .
 
Nước sốt sườn rim  hề đổ một giọt nào.
 mà nó đáng yêu thật sự đó.
Giờ  chỉ nghĩ mãi:  cũng !  cũng   một mô hình nhỏ  cử động,   chuyện,   nũng.
 
editor: bemeobosua
 
Mắt  cứ như dính chặt  nó,  rời  .
Có lẽ ánh mắt  quá đỗi nồng nhiệt và táo bạo, bước chân của  xương trắng nhỏ  đặt  xoáy ốc thì khựng :
 "Dì Trương, dì thích con lắm , ánh mắt của dì như  ăn thịt con ."
 
Nó suy nghĩ một lát, cái đầu nhỏ gật gật.
"Dì Trương, dì thích những sinh vật nhỏ nhắn đáng yêu đúng ?"
 
"Dì Trương, con khuyên dì nên đến căn phòng thứ mười ba. Dì chắc chắn sẽ thích đó, nhưng tính tình của nó  tệ một chút, tuy nhiên con tin dì, chủ nhân của con cũng  quý dì đó, cố lên."
Nói xong,  xương trắng nhỏ lao  xoáy ốc một cách vội vàng.
 
Xem  nó  tìm chủ nhân của nó .
 thầm suy nghĩ, căn phòng thứ mười ba...
 cũng từng  giao cơm ở đó .
 
Căn phòng đó cửa đóng im ỉm, yên tĩnh đến đáng sợ.
Mấy phòng khác tuy  mở cửa nhưng vẫn  tiếng động vọng ,  cũng  là họ cố ý cho   thấy.
 
Căn phòng thứ mười ba rốt cuộc là gì nhỉ,  xương trắng nhỏ còn   sẽ  thích nữa chứ.
Đợi   gặp bộ xương má/u me, nhất định  xin bằng  mô hình nhỏ đó.
Dù    chuyện cũng !