Tôi Xem Bói, Anh Vào Tù, Thành Tích Sở Cảnh Sát Đỉnh Cao 666 - Chương 149: Đào Hoa Chính Chưa Đến, Đào Hoa Thối Lại Đầy Rẫy

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-26 18:00:47
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Này, càng cái làng , càng thấy trong lòng rờn rợn?"

"Hừ, đừng nữa, nổi hết da gà ."

Thời Nhất thu ánh mắt về họ, "Có chuyện gì ? Không thì tiếp ."

"Có chuyện, chuyện, đại sư chúng mua vài lá bùa của ngài ? Bùa trong giỏ hàng ở phòng livestream luôn cháy hàng, tay chúng may mắn lắm, giật ."

"Muốn bùa gì?"

Thời Nhất hỏi kéo chiếc túi xách nhỏ đeo bên , thò tay trong tìm bùa.

Tề Gia Gia: "Đại sư, một lá bùa chuyển vận và hai lá bùa bình an."

Lý Kỳ: "Đại sư, đại sư, bùa đào hoa và bùa chiêu tài."

Lời của Lý Kỳ khiến mấy khác đồng loạt về phía , lắm, tình duyên tiền bạc. Thời Nhất tiên đưa lá bùa mà Tề Gia Gia cho cô , Lý Kỳ đang háo hức cô với đôi mắt lấp lánh.

"Đào hoa chính của đến, đào hoa thối thì một đống, khuyên nên chặt bỏ đào hoa thối , nếu cẩn thận sẽ gặp chuyện đấy."

nhưng vẫn đưa cả bùa đào hoa và bùa chiêu tài cho .

Trương Hâm Cường: "Hì hì, đại sư, cho một lá bùa bình an là ."

Rau Mùi và Trịnh Thần cũng theo xin một lá bùa bình an.

"Đại sư, đào hoa thối của sẽ ảnh hưởng gì đến chứ? Bây giờ bùa chiêu đào hoa , sẽ còn thu hút đào hoa thối nữa chứ?"

Lý Kỳ ban đầu quan tâm đến đào hoa thối, trong mắt , bất kể đào hoa nào cũng đều chứng tỏ sức hấp dẫn nam tính của .

câu cuối cùng của đại sư như một lời cảnh báo, bắt đầu lo lắng, lỡ chuyện gì thì ?

Anh chứng tỏ sức hấp dẫn nam tính gì nữa, chỉ cần một mối duyên chính là !

"Chặt đào hoa thối thêm năm trăm."

"Được , thành vấn đề, chỉ cần chặt đào hoa thối là ."

Lý Kỳ lấy điện thoại quét mã QR Thúy Thúy đưa , lẩm bẩm ngừng.

"Đại sư, chặt đào hoa thối thì đào hoa chính của sẽ ảnh hưởng chứ? Lá bùa đào hoa thể chiêu đào hoa chính cho chứ?"

Mấy bạn bên cạnh lời , nhịn thầm mắng trong lòng.

Người đúng là hết thuốc chữa.

Ngoài đào hoa , chẳng quan tâm gì cả.

Thời Nhất đưa hết những lá bùa mà những khác cho họ, từ trong túi xách lấy một tờ giấy vàng trống, chu sa và bút lông, hỏi : "Ngày tháng năm sinh của là bao nhiêu?"

bay bút ngày tháng năm sinh của và một phù chú thể hiểu tờ giấy vàng, tranh thủ trả lời câu hỏi của .

"Yên tâm, bùa của bảo đảm, đào hoa mà sẽ đến."

Lời dứt, tay cũng ngừng động tác, tùy tiện nhét bút lông và chu sa túi, lá bùa tung lên trung, dùng tay d.a.o trực tiếp cắt đôi nó, cuối cùng chỉ còn hai nửa lá bùa từ từ rơi xuống đất, tự bốc cháy thành tro tàn.

"Được , thôi, làng."

Thời Nhất tiếp tục về phía làng, năm sững sờ nhặt chiếc cằm suýt rớt xuống đất, lon ton chạy theo.

Họ tuy đại sư lợi hại, nhưng dù đây cũng chỉ xem livestream.

Bây giờ tận mắt chứng kiến tại hiện trường, cảm giác khác xa livestream chỉ một chút.

Mười phút , cổng làng Trường Thọ.

"Chào đại sư Thời Nhất!"

Họ đến cổng làng, một giọng vô cùng nhiệt tình từ phía truyền đến, một cô gái nhỏ mười bảy, mười tám tuổi mặc chiếc váy trắng chạy lon ton về phía họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xem-boi-anh-vao-tu-thanh-tich-so-canh-sat-dinh-cao-666/chuong-149-dao-hoa-chinh-chua-den-dao-hoa-thoi-lai-day-ray.html.]

"Đại sư Thời Nhất, cuối cùng cũng gặp ngài , wow, ngài quá."

Cô bé Thời Nhất bắt đầu si mê, mắt sáng long lanh, mặt đỏ bừng, đỏ mặt một nửa vì ngại một nửa vì phấn khích.

"Đại sư, đây là ai ?"

Rau Mùi và mấy cô bé e thẹn, kích động, tò mò Thời Nhất.

Thời Nhất thì chuyển ánh mắt sang cô bé.

"À, tại quá kích động, kịp tự giới thiệu với đại sư và , chào đại sư, chào , thể gọi là Tiểu Quỳ, làng Trường Thọ, năm nay mới lên đại học năm nhất, vì trường học khai giảng muộn, nên vẫn học."

Tiểu Quỳ nhiệt tình giới thiệu bản với họ.

" là fan trung thành của đại sư, hôm qua xem livestream đại sư sẽ đến làng chúng , cố ý đợi đại sư ở đây."

Thời Nhất ấn tượng, quả thật khi tắt livestream ngày hôm qua vài bình luận chào mừng cô đến Làng Trường Thọ khách, chắc hẳn chính là cô bé .

"Chúng đừng ở đây nữa, nóng lắm, về nhà , nhà năm ngoái sửa xong, bố và chú bác đều ở thành phố, chỉ học ở làng bầu bạn với bà nội."

Tính cách Tiểu Quỳ hướng ngoại, nhiệt tình hiếu khách, dẫn họ về nhà .

Rau Mùi và nhóm họ thấy Thời Nhất vẫn giữ vẻ lạnh lùng như bên cạnh Tiểu Quỳ, họ cũng nhanh chóng theo, lắng Tiểu Quỳ giới thiệu về làng.

Trước đó khi họ Làng Trường Thọ từ xa, trong lòng bao trùm một nỗi sợ hãi, nhưng khi làng thì cảm giác đó biến mất.

Không là làng thực sự vấn đề gì, là do những lá bùa họ mua từ đại sư tác dụng.

Họ nhiều câu hỏi trong lòng, nhưng rõ ràng bây giờ lúc để hỏi, đành ngậm miệng, suốt đường Tiểu Quỳ lảm nhảm, thỉnh thoảng thấy cô chào hỏi những già khác trong làng.

Trong làng hầu hết đều là những ngôi nhà gỗ cũ kỹ, một thậm chí còn tường đất sét, đường chỉ thỉnh thoảng gặp một hai già.

Những già hầu hết đều gầy, tóc bạc phơ, lưng còng, tuổi vẻ từ bảy mươi đến tám mươi, một thì lớn tuổi hơn.

Họ đều rảnh rỗi, tay đều đang việc, cửa nhà khâu đế giày, đeo giỏ mây nhặt củi hoặc cắt rau lợn.

Rau Mùi và nhóm họ mãi, nỗi sợ hãi trong lòng đều bỏ phía , chỉ phỏng vấn những già.

Ba phút , Thời Nhất và nhóm theo Tiểu Quỳ về đến nhà.

Nhìn ngôi nhà gạch ba tầng xây dựng đẽ mắt, cảm thấy nó hợp với tổng thể ngôi làng.

"Bố và các chú bác ban đầu đưa bà lên thành phố ở, nhưng già rời làng, lên thành phố quen, bố và họ liền về làng xây ngôi nhà , hàng năm dịp nghỉ đông và nghỉ hè cả nhà đều về ở với bà nội, nửa tháng họ đều ở làng đấy."

Tiểu Quỳ , dẫn họ nhà, "Bà nội, đây là những bạn cháu hôm qua, họ sẽ ở nhà hai ngày."

Trong sân, bà cụ chiếc ghế đẩu thấp thêu thùa, thấy tiếng động ngẩng đầu những đến, tươi chào hỏi.

Bà cụ tiếng địa phương của dân tộc thiểu , hiểu, Tiểu Quỳ phiên dịch cho họ. Tiểu Quỳ mời họ xuống nghỉ ngơi, rót nước cho họ.

"Đại sư Thập Nhất , làng chúng chắc chuyện gì nhỉ?"

Trước đây cũng phóng viên đến Làng Trường Thọ phỏng vấn, cuối cùng kết luận nguyên nhân làng Trường Thọ sống thọ lẽ là do già thường xuyên nông để rèn luyện sức khỏe.

Tiểu Quỳ cũng nghĩ , nhưng Thời Nhất đến , cô những suy nghĩ khác.

Thời Nhất trả lời Tiểu Quỳ, mà về phía rừng núi rậm rạp phía Tây Nam Làng Trường Thọ hỏi: "Chỗ đó là nơi nào?"

"Ồ, chỗ đó , ngọn núi đó tên là núi Đại Bàng, vì giống mỏ chim ưng, còn ngọn núi tên là núi Thần Tiên, già trong làng , ngày xưa núi đó một vị thần tiên ở, làng sống thọ cũng là do thần tiên ban phước đấy."

Tiểu Quỳ ngại ngùng gãi đầu, "Đương nhiên, đó đều là những câu chuyện già trong làng kể, đời thần tiên nào chứ—"

Tiểu Quỳ xong, đầu bà nội cô khẽ gõ một cái, bà cụ trách móc , lẩm bẩm một tràng tiếng địa phương, chắp tay thành kính khấn vái hướng về núi Thần Tiên, tiện thể còn ép Tiểu Quỳ cũng theo một .

"Haizz, bà nội bất kính với thần tiên, bắt sám hối đấy."

Tiểu Quỳ xong, ghé sát Thời Nhất hỏi nhỏ: "Đại sư, chẳng lẽ thật sự thần tiên ?"

Thời Nhất liếc bà nội Tiểu Quỳ, cô bé, đó chuyển ánh mắt sang hướng núi Thần Tiên, thì thầm khẽ : "Đương nhiên , chỉ là trong núi Thần Tiên chắc thần tiên."

Loading...