Tôi Xem Bói, Anh Vào Tù, Thành Tích Sở Cảnh Sát Đỉnh Cao 666 - Chương 307: Dấu chấm hết cho tuổi trẻ chỉ với một đồng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-30 23:17:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bố, , mười tệ ? Nghỉ hè lâu , con chơi với bạn học –"

“Chơi chơi chơi, con chỉ chơi thôi, con nghiệp cấp hai , một tháng nữa là con sẽ là học sinh cấp ba !”

Bố Từ Tiến hút thuốc rao giảng: “Ba năm cấp ba cực kỳ quan trọng, con đừng để tâm những chuyện khác, tuổi nào việc nấy, tự con rõ.”

, bố con đúng, ba năm cấp ba quan trọng, con hãy yên tâm học tập, chỉ cần thi đậu đại học, con thưởng gì cũng cho!”

“Hơn nữa, đợi khi thi đậu đại học , cuộc đời con thành công một phần ba , lúc đó con chơi tuyệt đối ngăn cản con.”

kỳ thi trung học phổ thông cũng nếu con thi thì cũng thưởng, thưởng …”

Bốp——

Bố Từ Tiến đột nhiên dùng sức vỗ mạnh xuống bàn, phát một tiếng động trầm đục.

Ông cau mày giận dữ, hét lớn: “Chúng nuôi con lớn chừng vất vả lắm, thiếu con ăn thiếu con mặc?”

“Chỉ thế thôi ! Nếu thưởng, con chịu học hành nghiêm túc nữa ? Nuông chiều con quá !”

“Con , con học là vì chính con, khác, tự kiểm điểm !”

Ông Từ dậy rời .

Do động tác dậy quá mạnh, ông đổ cả ghế.

“Này, ông Từ, ông gì bất mãn với ? Cố ý trút giận lên ai thế!”

Ông Từ thèm để ý đến Trần Quế Hoa, đầu ngoài.

“Thật là, đứa nào đứa nấy cũng tỏ thái độ với , nợ nần gì nhà họ Từ các ?”

“Còn ngây đó gì như ông chủ thế, thì đỡ cái ghế lên ?”

Trần Quế Hoa con trai cứ cúi đầu lẳng lặng đỡ cái ghế đổ đất lên, trong lòng tức nghẹn, cũng chút mềm lòng.

“Được , thật là nợ nần gì hai cha con nhà mày.”

bốp một cái đặt bát đĩa trong tay trở bàn, đó móc ví trong túi áo , cuối cùng lấy một đồng tiền. “Đây, con vẫn còn là học sinh, đang nghỉ hè ở nhà, tiêu gì mà tốn tiền, cùng bạn học chơi với thì cứ dạo, chơi bóng gì đó là .”

Từ Tiến một đồng đưa đến mặt, bé mười lăm mười sáu tuổi, đôi mắt đột nhiên cay xè, những giọt nước mắt trong suốt lập tức rơi xuống sàn nhà.

Trần Quế Hoa thấy, bà thấy con trai mãi nhận, lập tức mất kiên nhẫn.

“Con còn định dỗi ? Tiền cho con , đừng mặt nặng mày nhẹ với , cả ngày trâu ngựa cho hai cha con con đủ mệt , đừng bực thêm.”

Nói xong, bà trực tiếp ném đồng tiền đó cho Từ Tiến, miệng lẩm bẩm, tiếp tục dọn bát đĩa.

Từ Tiến tờ tiền một đồng từ từ rơi xuống đất, bé khom lưng chậm rãi nhặt tờ tiền đó lên.

Tờ một đồng như nặng ngàn cân, khi bé nhặt lên cảm thấy vô cùng nặng nề.

Tí tách——

Một giọt nước mắt nóng hổi nữa rơi xuống tờ giấy bạc mệnh giá một đồng.

Đây, chỉ là một đồng.

Cậu bé dùng mu bàn tay lau lung tung mắt, trịnh trọng bỏ tờ một đồng đó túi áo.

Cậu cứ thế bỏ một đồng túi, gặp bạn học và cả mối tình đầu ngây thơ của .

“Từ Tiến, cuối cùng cũng đến ! Bình thường cuối tuần rủ , tớ còn tưởng nghỉ hè cũng rủ chứ!”

Cô gái vẻ ngoài ngọt ngào đáng yêu, nhỏ nhắn xinh xắn, đang khoác tay bạn .

Khi thấy Từ Tiến, cô vui vẻ tự nhiên vẫy tay thật mạnh về phía , rạng rỡ như ánh mặt trời.

Từ Tiến gì, chỉ thể trầm ngâm “ừ” một tiếng.

“Chúng công viên giải trí chơi ! Tớ thấy nghỉ lễ đều học bài, bây giờ chúng cuối cùng cũng nghiệp cấp hai , thể tranh thủ kỳ nghỉ tạm thời thở phào một , chơi cho !”

Công viên giải trí…

Các trò chơi bên trong, chắc đều mua vé nhỉ…

Từ Tiến theo bản năng đưa tay túi, nắm chặt một đồng tiền đó.

Nhìn khuôn mặt tươi như hoa của cô gái, trong một khoảnh khắc, cảm giác tự ti, hối hận, buồn bã, tự trách… đủ cảm xúc tiêu cực ùa tâm trí Từ Tiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xem-boi-anh-vao-tu-thanh-tich-so-canh-sat-dinh-cao-666/chuong-307-dau-cham-het-cho-tuoi-tre-chi-voi-mot-dong.html.]

…”

Cô gái vẻ buồn bã, nụ mặt cô cũng cứng .

“Từ Tiến, ? Có khỏe chỗ nào ?”

“Nếu khỏe, chúng cả, chúng tìm một công viên nào đó chuyện ?”

“Được…”

Cậu , cuối cùng vẫn khó khăn một tiếng “”.

Cuối cùng, và hai bạn học trong một công viên gần đó để trò chuyện.

Tuy nhiên, gần như mở lời, phần lớn thời gian là hai cô gái trò chuyện, chỉ lắng , thỉnh thoảng mới đáp một hai câu.

Chỉ một buổi chiều như , nhưng là ngày dài nhất trong cuộc đời .

Cậu vui buồn, cũng chính ngày hôm đó, đánh mất bản , đánh mất trong cái mùa hè nóng bức đó.

Họ suốt buổi chiều, cho đến khi mặt trời lặn mới tạm biệt .

Trước khi , nắm chặt một đồng tiền đó, chạy đến cửa hàng tạp hóa mua hai cây kẹo mút tặng hai cô gái.

Đây là điều duy nhất thể lúc .

...

Trần Quế Hoa ném một đồng tiền cho con trai tiếp tục rửa bát.

Đợi đến khi bà dọn dẹp xong bếp núc ngoài, con trai còn ở nhà mà ngoài .

“Sắp là học sinh cấp ba , mà vẫn chút cảm giác cấp bách nào, cả ngày chỉ chơi chơi chơi, là học theo mấy đứa du côn hư hỏng chứ?”

một đồng cũng chẳng gì, chắc đến nỗi nào.”

lẩm bẩm vài câu thèm để ý nữa.

Hôm nay nghỉ , trời nóng, Trần Quế Hoa ở nhà chăm sóc hoa cỏ.

Thấy mặt trời sắp lặn mà hai bố con vẫn về, bà dần dần thể yên nữa.

Từ Tiến bao giờ ngoài lâu như .

“Ôi, đây cũng thấy mấy đứa du côn mười sáu mười bảy tuổi tiền thì phiên hút một điếu thuốc, lẽ nó thật sự hư hỏng ?”

giày tìm hai bố con.

Chưa tìm thấy Từ Tiến thì thấy lão Từ đang lả lơi với một phụ nữ khác.

tức điên , nhưng ầm ĩ với lão Từ ở bên ngoài, nên định về nhà mới tính sổ.

cũng lười tìm Từ Tiến nữa, tức giận về nhà.

Tuy nhiên, đầu tiên bà đợi là lão Từ mà là Từ Tiến.

Từ Tiến bước cửa nhà thấy Trần Quế Hoa đen mặt trong phòng khách, đôi mắt chằm chằm cửa như thể thể phun lửa bất cứ lúc nào.

“Mẹ——”

“Mày còn đường về nhà , giữa trưa ngoài , bây giờ mấy giờ ? Còn đường về nhà ?”

Lời còn xong tiếng la hét chói tai của bà cắt ngang.

“Con bây giờ là học sinh cấp ba , thể chút cảm giác cấp bách ?”

“Con hút thuốc ? Hay là học theo mấy đứa du côn uống rượu chơi net?”

Trần Quế Hoa đưa tay kéo , ngửi xem mùi thuốc mùi rượu .

“Con !” Tính cách vốn ép buộc lời của Từ Tiến cuối cùng cũng bùng nổ khoảnh khắc .

“Mẹ chỉ cho con một đồng thôi, con gì? Con thể gì?”

“Sao? Con chê ít ? Vậy thì tìm bố con , dù tiền của ông đều dùng để chọc ghẹo mèo chó , nếu con đòi , còn cảm ơn con tử tế!”

Từ Tiến những lời , một nửa cơn giận của bà đều đến từ bố.

Cậu thèm để ý đến sự kích động của Trần Quế Hoa nữa, trực tiếp phòng và khóa trái cửa .

Sống thật mệt mỏi.

Loading...