Cô đem bánh hôm qua gói kỹ nhét  trong cái gùi tre nhỏ, vội vàng lên bàn ăn bánh cao lương và canh rau dại.
Bánh cao lương hôm nay dùng 3 phần bột mì trắng 7 phần bột ngô , canh dưa muối cũng  hương vị linh tuyền. Khẩu vị Trình Dao Dao  hơn, ăn một cái  lấy một cái.
Gương mặt Trình Dao Dao đỏ ửng, tinh thần phấn chấn,   bàn  nhịn    cô. Hàn Nhân  : “Không ai giành với cô, cô gấp gáp vội vàng như   gì?”
“Ăn xong sớm một chút, nhanh   việc!” Trình Dao Dao ăn một cái bánh cao lương, phồng má trả lời.
Bỗng nhiên cảm nhận  một ánh mắt, Thẩm Yến  chỗ đối diện, ánh mắt hoảng hốt  cô chằm chằm.
Trình Dao Dao lườm  một cái. Thẩm Yến gần đây luôn mang theo hai mắt quầng thâm, để một thanh niên  trai ngời ngời biến thành bộ dáng thận hư. Hiện tại còn một bộ dáng tình cũ khó quên  cô chằm chằm, cô  cảm thấy mê đắm, chỉ cảm thấy hài hước.
Ngoài , tinh thần hoảng hốt còn  Trình Nặc Nặc và Lưu Mẫn Hà. Tóc Lưu Mẫn Hà hiếm thấy nhẹ nhàng dễ chịu, nhưng bộ dáng thấp đầu chột , càng lén lút hơn so với  . Trình Nặc Nặc ngược  khuôn mặt tỏa sáng, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua mặt Trình Dao Dao, sắc mắc kỳ quái.
Trình Dao Dao cơm nước xong xuôi,  kịp đợi lấy bốn cái bánh cao lương nhét  trong hộp cơm của , ngoài  còn cho Hàn Nhân phiếu **. Bánh cao lương ở nhà ăn dùng 7 phần bột ngô 3 phần kiều mạch , chỗ thanh niên trí thức dùng 3 phần bột mì trắng 7 phần bột ngô , cô cũng  chiếm món lợi nhỏ .
Trên đường  , Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong trêu chọc Trình Dao Dao,  từng thấy cô tích cực  việc như . Trình Dao Dao mặc kệ, bước nhanh chạy tới đường nhỏ.
Tạ Ba  sớm chờ ở đó,  ống quần còn  vết ướt nhẹp do sương sơm  ướt. Từ lúc Trình Dao Dao  một   đất chờ ,   đến muộn  nào nữa.
Áo thun vàng nhạt  nổi bật da thịt trắng nõn, hôm nay Trình Dao Dao  đặc biệt… non nớt.
Tạ Ba trơ mắt  Trình Dao Dao bước  gần , giấc mơ đêm qua còn ở  mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-119.html.]
Hắn bỗng nhiên đưa tay che lỗ mũi, lui  hai bước.
Trình Dao Dao lấy cái gùi xuống vô cùng tự nhiên đưa cho Tạ Ba,  thấy động tác cùng sắc mặt kỳ quái của ,  khỏi sững sờ: “… Trên  em  mùi gì ?”
Trình Dao Dao nghi ngờ đưa tay ngửi ngửi,   mùi gì mà?
Tạ Ba nhận cái gùi, nhấc chân  luôn. Trình Dao Dao đuổi theo, lôi kéo cái giỏ lớn của : “Cánh tay của  còn đau ? Anh  nhanh như   gì?”
Tạ Ba  trả lời, Trình Dao Dao tự   cánh tay của . Vết thương  mặt Tạ Ba qua một đêm m.á.u  ứ đọng,  cánh tay càng đáng sợ, dấu vết cây gậy lưu  trở nên tím xanh, còn  chỗ   thấy ở  lưng, cũng   thế nào.
Tạ Ba vẫn cõng cái giỏ lớn nặng trĩu, sắc mặt như thường.
Trình Dao Dao thình lình đưa tay, đ.â.m  xương bả vai  của .
Tạ Ba rên khẽ, bỗng nhiên  đầu  cô, bên trong đôi mắt hẹp dài  che hết vẻ chật vật, giỏ lớn cũng gỡ xuống che  .
“Thật sự đau như  ?” Trình Dao Dao cũng giật nảy , áy náy đưa một cái bánh cao lương: “Cho  cái ,  ăn  .”
Tạ Ba cụp mắt, l*иg n.g.ự.c đập kịch liệt.
Trình Dao Dao đưa về phía : “Cho . Em nhận 2 đồng tiền của ,  cầm một cái bánh cao lương  ? Ăn nhanh lên, ăn xong điểm tâm sáng mới  sức lực  việc.”
“Cô…” Tiếng  Tạ Ba khàn khàn,  Trình Dao Dao  cho lui  thể lui, đoạt lấy bánh, một ngụm ăn hết nửa cái, mạnh mẽ nhai nuốt, gân xanh chỗ thái dương liên tiếp nhô lên.