Cháo đậu xanh ngâm mát lạnh, cho miệng lập tức cảm thấy thời tiết nóng bức biến mất. Bà Tạ chuyện, giữa lông mày để lộ sự kinh ngạc.
Trong lúc nhất thời bàn chỉ thể thấy thanh âm bát đũa va chạm.
Trình Dao Dao đảo mắt thấy Tạ Phi còn đỏ mắt đáng thương, gắp một miếng cà chua trộn đường cho cô.
Tạ Phi sụt sịt mũi, nhét cà chua miệng, con mắt lập tức mở to. Cà chua nhà vốn , khi trộn thêm đường, vị chua đặc thù phối , càng ngon hơn nhiều, ở trong miệng mυ"ŧ nhẹ liền hóa thành nước đậm đặc trượt cổ họng.
Đồ ăn ngon ma lực thần kỳ, luôn luôn thể lòng vui vẻ. Mắt nai con của Tạ Phi cong lên, bê bát lên húp cháo. Gạo trắng thơm mát, đậu xanh nhẹ nhàng thoải mái, nước cháo nấu đặc, hạt gạo mềm nhũn, từng hạt từng hạt rõ ràng, dính . Thỉnh thoảng thể ăn hạt đậu xanh nấu nở hoa, nhai sột soạt đầu lưỡi.
Tất cả lên tiếng, đũa gắp ngừng. Trên bàn thịt, chỉ mấy món rau xanh thường thấy nhất ở nông thôn. Trình Dao Dao nấu ngon đến nỗi khó nên lời.
Cháo ớt Tạ Tam thích ăn nhất cũng thất sủng, đũa vươn tới đĩa dưa chuột. Từ lúc mùa xuân bắt đầu liền ăn dưa chuột, nhà thực ăn dưa chuột chút ngán , chẳng qua vì chống đỡ mặt mũi cho Trình Dao Dao thôi.
khi cho dưa chuột mát lạnh cho miệng, đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam cũng sáng lên. Dưa chuột thái lát ướp gia vị như nào, ăn giòn tan phát tiếng răng rắc. Đường trắng trộn với tương ớt mặn và cay, cho món ăn trở nên mượt mà uyển chuyển. Một chút giấm nổi bật hương vị, nền cho vị mát lạnh giòn tan của dưa chuột, đến mức kêu là gia vị phụ lấn át món chính.
Rau mộc nhĩ trộn mặn mặn miệng, khi trần qua nước nóng vẫn xanh ngắt, tươi non, nhai trơn trượt, cảm giác vô cùng đặc biệt.
Trình Dao Dao nắm rõ gia vị nấu đến đỉnh điểm, mỗi một món ăn như đơn giản, mùi vị kí©h thí©ɧ đến cực hạn.
Mấy đĩa thức ăn ăn đến còn một mảnh.
Nước cà chua trộn đường là tinh hoa của cả món ăn, nước màu đỏ đậm đặc, ngọt lạnh. Tạ Phi đổ bát uống cạn. Uống ngon hơn kem mà trai mua từ trong huyện về cho cô nhiều!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-187.html.]
Kem là do Tạ Tam vác hàng cho nhà máy, quản lý thấy sức, cũng cho một cây kem. Tạ Tam nỡ ăn, để trong bình nước mang về cho em gái. Chờ Tạ Tam về nhà, kem hóa thành nước đá. ở trong trí nhớ của Tạ Phi, đó là đồ uống ngon nhất mà cô từng uống qua.
Cơm nước xong xuôi, tay chân Tạ Phi chịu khó thu dọn bát đũa, Trình Dao Dao nhân cơ hội : “Cháu ở trong nhà , cũng giúp đỡ việc, về để cháu nấu cơm ạ?”
Nếu như là lúc , bà Tạ tất nhiên đồng ý, nhưng ăn xong đồ ăn Trình Dao Dao nấu, “ đồng ý” lăn mấy vòng lưỡi mới : “Cháu thích thì nấu, gọi Tiểu Phi trợ thủ cho cháu.”
“Dạ!” Trình Dao Dao vui sướиɠ đáp ứng, khuôn mặt xinh mang theo nụ , sáng ngời bà Tạ sững sờ, vẻ mặt nghiêm túc suýt nữa duy trì , ho một cái, về phòng.
Bà Tạ , Tạ Tam liền nhận bát đũa trong tay Tạ Phi: “Đi rửa mặt .”
Trước đó Tạ Phi vành mắt đỏ hồng, thảm. Lúc đầu cô , trai chuyện nhẹ nhàng, suýt thì tiếp.
Trình Dao Dao đẩy cô: “Nhanh rửa mặt , tý nữa chúng nấu canh ngọt uống.”
“Canh ngọt?” Tạ Phi dời lực chú ý, hiện tại cô cảm thấy đồ ăn Trình Dao Dao nấu là ngon nhất, lập tức chạy rửa mặt.
Tạ Tam chân dài tay dài, động tác thu dọn bàn gọn gàng. Hắn cầm bát đũa chậu múc nước rửa, đó vặn khăn lau bàn. Dù đồ ăn chút dầu mỡ nào, lau bàn hai liền sạch.
Tạ Tam bê bàn cất bếp, đó cất ghế đẩu, Trình Dao Dao cái ghế đẩu cuối cùng động đậy, nâng má lười biếng.
Tạ Tam cô, cô còn nâng cằm nhỏ lên lẩm bẩm, giống con mèo nhỏ bá đạo.