“Ôi!” Chân Trình Dao Dao  kéo ngược lên,  thể   định đổ về , cô vội vàng chống tay xuống đất mới   ngã: “Anh,   cái gì  hả?”
Mắt Trình Dao Dao đỏ ửng, vẻ mặt   hổ  giận của cô mang theo sự quyến rũ vô hạn. Cô trừng mắt  Tạ Tam nhưng  phát hiện     cô mà  chằm chằm bàn chân   vết thương nào của cô.
Trình Dao Dao căng thẳng, cô dùng sức rút chân về: “Nhìn cái gì!”
“Không   trẹo chân ?” Tay Tạ Tam  dùng lực véo nhẹ mắt cá chân của cô. Da Trình Dao Dao mềm mại, bóp nhẹ một cái cũng  thể lưu  dấu  da.
Trong lòng Trình Dao Dao run rẩy. Vừa  cô dùng linh tuyền chữa thương ở trong khe núi đá, nhưng  bỗng nhiên trở nên cẩn thận như ?
Ánh mắt cô rung động, cô cắn môi suy nghĩ lý do: “Thực , thực  em   trẹo chân, em lừa  thôi.”
“Lừa ?” Tạ Tam hỏi: “Vì ?”
Trình Dao Dao lén  Tạ Tam nhưng đúng lúc chạm  đôi mắt sâu xa của , Trình Dao Dao kinh sợ, cô vội cúi đầu  chằm chằm ngón tay : “Em   cõng em xuống núi.”
Tạ Tam   gì. Lưng Trình Dao Dao đổ mồ hôi, cô  đống lửa ngẩn . Có  Tạ Tam đoán  cái gì  ? Đoán  bao nhiêu? Cô  nên chủ động  rõ  phận của  cho Tạ Tam  ?
 Tạ Tam sẽ tin  ? Hắn còn  từng  truyện cổ tích Andersen,   thể tiếp nhận việc  xuyên sách ?
Hai   cạnh , vẫn là  cách  mật như thường ngày nhưng bầu  khí lúc   yên tĩnh khác thường.
Mái tóc đen nhánh xõa  vai của Trình Dao Dao khô một nửa, gương mặt xinh   biểu cảm    cảm thấy cô cao ngạo lạnh lùng.  chỉ  Tạ Tam mới  thấy lông mi run rẩy và mười ngón tay đang nắm chặt của cô, đây là động tác vô thức lúc cô khẩn trương.
Gió  núi thổi qua, đống lửa cháy to mang theo tro bụi. Trình Dao Dao ho khan, bỗng nhiên  lưng  xiết chặt, cả   Tạ Tam ôm  trong ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-660-yeu-tinh-nho.html.]
 Trình Dao Dao càng khẩn trương hơn, cả  cô cứng đờ, cô hốt hoảng : “Làm,  gì ? Chân em   ,   trẹo!”
Tạ Tam ôm chặt cô, đôi mắt hẹp dài  thẳng  cô: “Tay cũng  ?”
“Không !” Trình Dao Dao chắc chắn, vịt c.h.ế.t còn mạnh miệng: “Anh  nhầm !”
Lồng n.g.ự.c Tạ Tam chấn động, khóe môi căng thẳng,  : “Thị lực của   .”
Dừng một chút,   tiếp: “Bình nước ở  chân núi là ?”
Trình Dao Dao giống như con mèo  nắm gáy, cô lập tức mất tiếng.
Hoàn  yên tĩnh.
Tạ Tam  kiên nhẫn,  im lặng  Trình Dao Dao chờ cô trả lời.
Ánh mắt Tạ Tam chân thực mang theo sự sắc bén xuyên thấu lòng . Trình Dao Dao  giữ  sự bình tĩnh nữa, nhẫn nhịn nửa ngày, khóe mắt đỏ lên.
Đầu cô rối bời, cô giải thích lung tung: “Tiểu Thu, em   đói, em cho em  uống nước, ăn một ít đồ, em  lập tức tỉnh . Bình nước    vấn đề gì…”
“Khô .” Đột nhiên Tạ Tam mở miệng.
“Dạ?” Lời   rõ ràng của Trình Dao Dao  cắt ngang, cô kinh ngạc  Tạ Tam.
Sắc mặt Tạ Tam như thường,  lấy đôi tất  hong phô đưa cho Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao mở to mắt, cô  theo kịp mạch não của Tạ Tam.