TÔI XUYÊN THÀNH MẸ NỮ CHÍNH TRONG TRUYỆN H VĂN - CHƯƠNG 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 03:51:58
Lượt xem: 211

Văn án:

 

xuyên một quyển PO văn, trở thành của nữ chính.

 

[PO văn: truyện Sếch]

 

Ngay đêm đó, lập tức đăng ký cho con gái học quyền thái, đối kháng và tán thủ.

 

Mười năm , khi con bé trưởng thành, nam chính cô với nụ tà mị:

 

“Em đang giở lạt mềm buộc chặt ?”

 

Con bé liền bình thản xoay , thuận tay khóa chặt ấn xuống đất, khóe môi cong lên, lạnh lùng đáp:

 

“Như mới gọi là buộc chặt đấy.”

 

 

Chương 1:

 

“Mẹ ơi, hôm nay Giang Nghiêu bắt nạt con.”

 

Cô bé nữ chính thơm thơm, mềm mềm, trắng trẻo nép lòng , khuôn mặt nhỏ xíu mềm như kẹo bông, khiến c.ắ.n một cái.

 

kìm , đưa tay véo một cái má bầu bĩnh của con: “Nó gì con?”

 

Bạch Đường Đường hổ cúi đầu, rụt trong lòng , giọng mềm như nếp nếp:

 

“Cậu hôn má con, còn gọi con là ‘vợ’……”

 

Con bé xong, chớp chớp đôi mắt to tròn , trong ánh mắt là vẻ ngơ ngác.

 

“Cô giáo bảo, đó là vì thích con, giống như cũng hôn con . con thấy lạ lắm, con hôn con.”

 

nhận sự việc nghiêm trọng, liền nghiêm mặt , nắm lấy bàn tay nhỏ của con:

 

“Đi nào, đưa con tìm cô giáo chuyện.”

 

Mười ngày , vô tình xuyên một quyển PO văn, vì trang web chặn mà kẹt ở thế giới .

 

Có lẽ lúc xuyên xảy , xuyên thành nhân vật quần chúng, mà xuyên thành của nữ chính trong truyện, hơn nữa còn đúng lúc con bé đang học tiểu học.

 

Khi truyện thể là một mất hết lương tri, nhưng khi sống với ữ chính còn nhỏ mười ngày, thể coi cô bé là một nhân vật giấy nữa.

 

Chỉ cần nghĩ tới tương lai bảy nam chính sẽ ép con gái mấy chuyện nhạy cảm, ước hóa thành một chiếc máy cắt, tịch thu sạch sẽ công cụ mà bọn họ định đem trò!

 

Thế nên liền tới trường, gặp cô giáo chủ nhiệm của Bạch Đường Đường và yêu cầu xem băng ghi hình camera.

 

Trên màn hình, hình ảnh hiện rõ mồn một, thằng nhóc Giang Nghiêu cả ngày cứ bám dính lấy Bạch Đường Đường, mắt chằm chằm như sắp rơi khỏi hốc mắt.

 

Hai đứa cùng bàn, Giang Nghiêu lúc nào chịu yên: lên lớp thì giật tóc con bé, xuống lớp giành vở bài tập của nó.

 

Tan học, nó còn cố tình lợi dụng chiều cao, treo dây buộc tóc của Đường Đường lên khung cửa, bắt con bé năn nỉ mới chịu lấy xuống.

 

Đến giờ thể dục, khi chơi trò chơi, nó thừa cơ ôm lấy Đường Đường, “chụt” một cái lên má.

 

“Đường Đường, tớ thích ! Lớn lên tớ sẽ cưới vợ!”

 

Bạch Đường Đường đẩy mấy cái nổi, lập tức mím môi, nước mắt rơi lộp bộp.

 

Giang Nghiêu đắc ý khoác vai con bé, mặt về phía cả lớp tuyên bố:

 

“Đường Đường là của tớ!”

 

Cô giáo thấy , liền ý nhị:

 

“Ôi chao, Đường Đường thôi, chứ Giang Nghiêu thích con gái chị lắm! Thằng bé là vệ sĩ nhỏ của Đường Đường đấy, mấy bé khác gần chơi là đấy!”

 

sa sầm mặt:

 

“Trẻ con hiểu chuyện thì lớn cũng nên phân biệt đúng sai chứ? Con gái tỏ rõ là thích, mà cô những giáo d.ụ.c hướng dẫn Giang Nghiêu, còn lấy đó vui? Phụ của Giang Nghiêu là ai? Phiền cô gọi họ đến, chuyện.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-thanh-me-nu-chinh-trong-truyen-h-van/chuong-1.html.]

Cô giáo khựng , gượng :

 

“Chị , bọn trẻ con chỉ đùa giỡn thôi, cần nghiêm trọng như . Thế giới của tụi nhỏ trong sáng, thằng bé thật ác ý gì với Đường Đường cả.”

 

lạnh giọng đáp:

 

“Chính vì tụi nhỏ còn trong sáng, nên càng thể để kiểu hiểu lầm đọng trong đầu con bé.”

 

liếc cô một cái:

 

“Cô Vương, gọi điện .”

 

Nữ chính lớn lên ép cùng bảy nam chính dây dưa, e rằng chắc chắn liên quan đến những quan niệm méo mó gieo từ sớm như thế .

 

“Trong lòng em vốn cũng mà.”

 

“Em phản kháng.”

 

“Anh chỉ là quá yêu em thôi.”

 

“…”

 

Bàn tay khẽ kéo một cái, cúi đầu xuống, thấy Bạch Đường Đường đang rụt rè ngước lên:

 

“Mẹ ơi, con phiền lòng ?”

 

Tim như mềm nhũn , xuống, thẳng mắt con:

 

“Không , Đường Đường.”

 

“Con bao giờ là gánh nặng của cả.”

 

Ba của Giang Nghiêu đến nhanh.

 

Đó là một đàn ông vai rộng, chân dài, dáng rắn chắc, trai đến mức thể chụp ngay cho tạp chí thời trang.

 

Ông bước xuống từ chiếc xe sang, gặp mặt đưa cho một chiếc túi giấy, bên trong là chiếc túi xách hàng hiệu, ít nhất cũng mười mấy nghìn tệ.

 

Người đàn ông mỉm nho nhã:

 

“Xin , Giang Nghiêu sống trong gia đình đơn , nó mất sớm. bận rộn công việc nên đôi khi chăm sóc con chu đáo. Chuyện chỉ là hiểu lầm, mong cô đừng để bụng.”

 

“Hiểu lầm?”

 

nhíu mày:

 

“Giang Nghiêu và Đường Đường đều nhận thức về giới tính, dùng chữ hiểu lầm để gói gọn hành động của thằng bé e rằng . Huống chi Giang Nghiêu còn cho Đường Đường chơi với bạn khác, điều đó ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống học đường của con .”

 

“Giang Nghiêu là con trai, khi đối mặt với tình cảm thì dĩ nhiên sẽ mạnh dạn hơn. Hơn nữa con gái thì ngại ngùng, chắc Đường Đường vui .”

 

Người đàn ông sang thằng bé Giang Nghiêu, thằng bé giống hệt ông như hai giọt nước và :

 

“Đi , hỏi rõ với Đường Đường xem .”

 

Thằng bé quả nhiên tiến gần, bặm môi, tỏ vẻ tủi :

 

“Đường Đường thật sự thích tớ ? Nếu thích, nhận kẹo và kẹp tóc tớ tặng?”

 

Bạch Đường Đường lo lắng một cái, lí nhí đáp:

 

“Con cũng tặng quà cho mà… vì chúng con là bạn bè.”

 

“Chúng tặng quà cho còn bảo là thích tớ ?” - Giang Nghiêu càng tỏ hung hăng hơn.

 

Đường Đường luống cuống, hai ngón tay siết chặt vạt áo: “...thích, nhưng...”

 

Chưa kịp hết, Giang Nghiêu reo lên vui mừng: 

 

“Cậu thích tớ, tớ cũng thích , thì chính là vợ tớ! Tớ hôn vợ tớ gì sai ?”

 

Bên cạnh, cô Vương hai đứa nhỏ với vẻ âu yếm, vui vẻ: 

 

“Giang Nghiêu thật thông minh.”

Loading...