Chương 4:
 
“Con   vì  thầy giáo  mắng con là    hổ ?”
 
  thẳng  mắt con:
 
“Bởi vì  thật sự đáng  hổ là ông . Bởi vì dù thế nào, họ cũng  thể trở thành phụ nữ,  thể  tử cung,  thể  dùng m.á.u kinh nguyệt để phán đoán sức khỏe, càng  thể sinh  một sinh mệnh mới.”
 
“Sau khi con dậy thì, con   thêm một quyền năng tự nhiên mà đàn ông  bao giờ  .’
 
“Chính vì họ  thể giành lấy, nên họ mới cố tình gán cho nó ý nghĩa ô nhục để xóa bỏ nó, để khiến sự tồn tại  biến mất, để đổi lấy cái gọi là bình đẳng giả tạo trong xã hội của họ.”
 
“Đừng để tiếng  của họ ảnh hưởng đến con. Kinh nguyệt là vinh dự của con nó chứng minh rằng cơ thể con khỏe mạnh.”
 
“Tương lai của con sẽ  thêm nhiều khả năng, nhiều trải nghiệm mới. Có thể những trải nghiệm   thể là ngượng ngùng, vụng về, nhưng cũng  thể là vui sướng, hạnh phúc.”
 
“ tất cả đều là trải nghiệm chỉ thuộc về riêng con, con  cần  qua lăng kính của đàn ông để hiểu cơ thể  vì đàn ông, rốt cuộc,  bao giờ đến tháng .”
 
Bạch Đường Đường run run mí mắt, gương mặt hiện rõ vẻ  bàng hoàng  ngộ  điều gì đó:
 
“... nhưng con  bình thường. Không ai giống con cả,   ...  con ...”
 
Con bé do dự một hồi,  nhỏ giọng thốt  một từ    dịu   nhiều:
 
“...phóng túng.”
 
 bật  khẽ một tiếng.
 
“Phóng túng ? Con thật sự nghĩ là bọn họ đuổi theo con chỉ vì mùi hương   con ?”
 
Dù  thì đây cũng là một cuốn PO văn đội lốt ngôn tình “ngọt sủng nhiều nam chính” trong đó chỉ  các nam chính mới ngửi  hương của nữ chính.
 
Nếu ch.ó mèo   qua đường nào cũng ngửi thấy, thì nam chính còn gì đặc biệt nữa?
 
Vì ,  hiểu rõ hơn Đường Đường rằng những lời buộc tội  nực  đến mức nào.
 
 kéo con  bên cửa sổ, chỉ  đường, nơi mấy con ch.ó hoang đang lang thang:
 
“Con còn nhớ hồi nhỏ con sợ ch.ó lắm ? Chỉ cần  nó sủa một tiếng là con chạy bán sống bán c.h.ế.t.”
 
Đường Đường ngẩn ,  bất giác bật  khi nhớ :
 
“Cuối cùng chúng còn sủa dữ hơn, chẳng để ý đến ai khác  phố, chỉ đuổi theo  con để c.ắ.n thôi…”
 
Nói đến đó, con bé chợt sững ,  đầu  , ánh mắt dần mở to.
 
 nhẹ nhàng đặt tay lên vai con:
 
“Thời trung cổ, các thủy thủ  biển thường dùng dê cái để giải tỏa d.ụ.c vọng.  khi chuyện  bại lộ, họ   đó là do succubus (nữ quỷ mê hoặc) nhập  con dê, là con dê quyến rũ họ. Từ đó, dê mới trở thành biểu tượng của quỷ dữ.”
 
“Con thấy , con  khoác lên  đủ loại xiềng xích đạo đức, nhưng chúng  vốn  hề cao thượng như  tưởng.”
 
“Thế nên, chúng  tạo  ngôn ngữ. Ngôn ngữ chính là tấm khiên, cũng là vũ khí, và còn là con d.a.o g.i.ế.c   thấy máu.”
 
“Con từng tham gia tranh biện, con  rõ sức mạnh kích động của lời  mà, đúng ? Vậy tại  vẫn để cho những lời buộc tội   con d.a.o động?”
 
Đôi môi con bé khẽ run, chậm rãi thốt  mấy tiếng:
 
“Bởi vì… những lời họ  khiến con thấy  hổ. Con sợ…  xem như loại con gái đó… nên con  bỏ chạy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-thanh-me-nu-chinh-trong-truyen-h-van/chuong-4.html.]
 
Rồi Đường Đường ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy phẫn nộ:
 
“ tại  họ   quyền định nghĩa con? Tại  mùi hương   cho là dâm đãng, còn b.ăn.g v.ệ si.nh   coi là dơ bẩn?”
 
“Tại vì con  bỏ chạy.” -  .
 
“Con  tự dâng chuôi d.a.o cho họ .”
 
Bạch Đường Đường ôm lấy đầu,  gục xuống trong lòng .
 
 vòng tay đỡ lấy con, cơ thể con run nhẹ làn da trắng mịn pha sắc hồng khiến con như một quả đào chín mọng, chỉ chờ  hái xuống.
 
“Mẹ ơi…”
 
Con bật  nức nở, nước mắt thấm ướt vai áo :
 
“Mẹ ơi!”
 
“Bọn họ cùng   một lời, ai cũng bảo  ngửi thấy mùi hương của con, ai cũng  đó là bản năng, là  kìm chế …”
 
Con hét lên, giọng nghẹn đầy phẫn uất:
 
“Bọn họ  dối!”
 
 xoa đầu con:
 
“Cho nên con đừng sợ.”
 
Chỉ cần con mềm yếu  do dự, con sẽ biến thành con cừu và sẽ  bầy sói đến xé xác.
 
“...Chuyện  thật kỳ lạ.” Con bé khẽ thì thầm.
 
“Có  vốn ghét Tề Hành, thậm chí từng    bắt nạt, nhưng khi  hỏi, họ đều  dối để bênh  .”
 
“Còn mấy  con trai từng tỏ tình với con rõ ràng họ thích con mà. Vậy mà khi thầy hỏi, họ vẫn : Không   của Tề Hành.”
 
“Ngay cả các bạn gái cũng  tin con, thậm chí còn tránh xa… Có lẽ… họ cũng sợ   khác xem là con gái hư.”
 
“Có những loại thích  dơ bẩn, khi họ  thể chạm   con, họ sẽ  kéo con xuống bùn cùng họ.”
 
Nếu con bé chỉ là một học sinh bình thường,  lẽ  sẽ   những lời tàn nhẫn như thế.
 
 con bé là nữ chính trong một PO văn,  nên nếu  giấu , chỉ khiến cái ác  thêm cơ hội sinh sôi.
 
“Khi con bước  xã hội, con sẽ thấy những chuyện như thế   hề hiếm. Đàn ông luôn  xu hướng tự nhiên trong việc bảo vệ đồng loại của họ, còn phụ nữ thì vì vô vàn lý do  thường  chia rẽ,  khiến cho nghi kỵ đối lập lẫn .”
 
Bạch Đường Đường ngẩng lên:
 
“Tại   như  hả ?”
 
 khẽ thở :
 
“Cá nhân  nghĩ là do  gian cạnh tranh khác .”
 
“Đàn ông ngay từ khi sinh    đặt trong môi trường cạnh tranh của xã hội. Dù là mở rộng  bên ngoài  đào sâu  bên trong, tài nguyên đối với họ gần như là vô hạn.”
 
“Chỉ cần họ thành công trở thành  đàn ông đúng chuẩn, thì  đó sẽ tự nhiên mà thành con trai , chồng , cha tô,... thế giới với họ là một kho báu  thể tùy ý chiếm lấy.”
 
“Vì thế, kẻ cạnh tranh đối với họ   kẻ thù, mà là đồng minh cùng đẳng cấp.”