Chương 9:
 
Và  bỗng  một linh cảm  đến lúc chia ly .
 
…Thế nhưng, linh cảm  kéo dài suốt tám năm.
 
Năm nhất đại học, Đường Đường quen một đàn  là nam chính thứ năm, hai  bắt đầu yêu .
 
   chia tay, chỉ vì tranh cãi xem con sinh  nên mang họ ai.
 
Khi nghỉ hè về, con kể cho   như thể một câu chuyện :
 
“Con hỏi   nhà  ngai vàng để kế vị   mà khăng khăng bắt con mang họ  .”
 
“Kết quả là ảnh thật sự lôi con  tra phả hệ gia tộc! Lục tung đến tận cuối cùng mới phát hiện  tổ tiên họ vốn  nghề đào mộ,   triều đình truy bắt thì   nô cho quan phủ,  nhờ cứu chủ lập công mà  ban cho họ Trần.”
 
“Hóa  cả nhà họ… vốn chẳng ai mang họ Trần thật hết, ha ha ha ha!”
 
Đến năm ba, vì thành tích học tập xuất sắc, Đường Đường  nhận sớm  phòng thí nghiệm, theo giáo sư hướng dẫn nghiên cứu.
 
Cộng tác trực tiếp với cô  chính là giáo sư là vị nam chính thứ sáu.
 
 khéo léo dò hỏi xem ấn tượng của con về  đó thế nào.
 
Dù , trong nguyên tác, nam sáu là một tinh  bại hoại chính hiệu,  từng bức nữ chính đến gần như sụp đổ tinh thần.
 
Đường Đường trầm ngâm một lát,  đ.á.n.h giá vỏn vẹn tám chữ:
 
“Năng lực xuất chúng, đạo đức  tì vết.”
 
Rồi con liền  , dường như  đoán     gì, liền  :
 
“Mẹ yên tâm , con  đời nào thích loại đàn ông đó !”
 
“Vậy nếu   thích con, chủ động theo đuổi con thì ?”
 
Bạch Đường Đường đáp ngay, giọng kiên quyết:
 
“Thì chứng minh ông  là kẻ   chút đạo đức nghề nghiệp, đúng là rác rưởi đội lốt trí thức.”
“Một  đàn ông hơn con mười tuổi, dựa  địa vị và quyền lực để tán tỉnh sinh viên của …”
 
Cô khẽ nhếch môi, ánh mắt thoáng ghê tởm:
 
“Rõ ràng là quấy rối nơi  việc chứ còn gì nữa!”
 
   yên tâm.
 
Năm tư, nhóm nghiên cứu của Đường Đường cuối cùng cũng gặt hái  thành quả. Trong tiệc mừng công, giáo sư kiêm nam chính thứ sáu uống  nhiều rượu,  chủ động  với con bé:
 
“ từng thích em.  so với việc chiếm hữu  thể em, trí tuệ của em mới là thứ khiến  say mê hơn. Đường Đường, em là cô gái thông minh nhất  từng gặp.  nghĩ… suốt đời   sẽ  quên  em.”
 
Hắn  ăn mặc chỉnh tề, gương mặt điềm tĩnh, mang theo vẻ chín chắn và phong độ của một  đàn ông thành đạt.
 
Bạch Đường Đường đáp  bằng cách dốc cả ly rượu lên mặt .
 
“Dù ông trẻ  mười tuổi mà tỏ tình với ,  cũng sẽ  đồng ý. Đừng  bày cái vẻ đau khổ tiếc nuối như thể từng yêu sâu đậm gì đó, đừng tự tiện kéo   vở kịch si tình trong đầu ông!”
 
“ xem ông là đồng nghiệp, là  hướng dẫn, còn ông  coi  như vật tưởng tượng trong ảo giác của . Ông đang sủa cái gì thế hả?”
 
Nói xong, cô giơ ngón giữa thẳng  mặt :
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-thanh-me-nu-chinh-trong-truyen-h-van/chuong-9.html.]
“Đi  thì đừng để cảm xúc xen . Với cái tính bốc đồng ,  nghi ngờ   ông còn  thể đối xử công bằng với ai  nữa. Hợp tác giữa chúng  nên chấm dứt tại đây.”
 
Sau đó, con bé lập tức chuyển sang một công ty khác vốn  mời từ lâu.
 
Còn ,  con kể  mà chỉ  thể im lặng:
 
“…”
 
So với nữ chính, lúc    bắt đầu lo cho sức khỏe tinh thần của các nam chính hơn đấy.
 
Sau khi  nghiệp, Đường Đường bận đến mức chân gần như  chạm đất mỗi ngày ngủ   đến bốn tiếng cũng  đủ.
 
Điều thú vị là, dù thức khuya đến mấy, sáng hôm  trông con vẫn rạng rỡ, da sáng mịn như sương, khiến mấy loại mỹ phẩm con dùng  đồng nghiệp đổ xô  mua đến cháy hàng.
 
Một , con  đàm phán dự án, đối tác đầu tư  chính là tổng tài kiêm nam chính thứ bảy, kẻ đang sống trong xa hoa và trụy lạc.
 
Giữa dàn nghiên cứu viên mặt mũi phờ phạc, chỉ  Bạch Đường Đường da hồng môi đỏ, khí sắc tươi tắn, khiến    thể  chú ý.
 
Người đàn ông nheo mắt, nhếch ngón tay  hiệu:
 
“Cô uống đến khi  hài lòng,  sẽ ký hợp đồng .”
 
Trên bàn tiệc, ai nấy đều hiểu ngầm.
 
Rượu  rót   loại mạnh, chỉ cần con bé  say, lộ  vẻ mê ly  đủ, là màn diễn  xem như trót lọt.
 
Thế nhưng, con bé   hack bug của nữ chính.
 
Trong PO văn, nữ chính chỉ cần chạm rượu là say nhưng luôn là loại say  đủ,  thể thuận tiện chơi mấy trò “em là ai,  là ai” với nam chính.
 
Tối đó, Đường Đường uống từng ly, từng ly, sắc đỏ  mặt càng lúc càng rực, nhưng con bé vẫn tỉnh táo đến đáng sợ,  lảo đảo,  mơ màng, chỉ  đó  nhạt.
 
Sắc mặt mấy gã đàn ông  bàn từ cợt nhả → ngạc nhiên →  hóa kinh hoàng.
 
Cuối cùng, Nam tổng tài phẩy tay ký hợp đồng, đôi mắt lấp lánh thích thú  cô:
 
“Thú vị đấy.”
 
Bạch Đường Đường nhướn mày, đáp  bằng một nụ  lạnh:
 
“Nếu   thứ thú vị hơn,  còn nhiều lắm. Có  thử ?”
 
Cô đặt chỗ trong một quán bar, hai   đối diện suốt đêm,  chạm  .
 
Đến rạng sáng, Đường Đường như  “reset”, tinh thần bừng tỉnh, vẻ mệt mỏi biến mất  dấu vết.
 
Nam Thất, đang lim dim vì buồn ngủ, lập tức mở to mắt,  cô chằm chằm.
 
Từ đó, hai  chính thức hợp tác, nhưng  phát triển thành quan hệ yêu đương.
 
Cậu  ,      một cô bạn gái mà chỉ cần nhấn một nút là  thể tự động  mớ’, như thế sẽ  lung lay thế giới quan duy vật của   .
 
Bạch Đường Đường nhún vai, hờ hững đáp:
 
“Vừa ,  cũng chẳng  hứng thú với mấy kẻ chỉ  ăn no chờ c.h.ế.t. Trong mắt , giới tính của  chỉ  giá trị… bằng một tờ séc.”
 
  mà lòng bàn tay rịn mồ hôi, sợ cô bé sẽ hỏi câu tiếp theo: Mẹ ơi, rốt cuộc con là gì ?
 
May , Đường Đường chỉ mỉm   :
 
“Mẹ dạo  đang bận gì thế?”