Thời gian cứ thế dần trôi, cả ba cũng  trưởng thành, từ suốt năm 7 tuổi đến năm 18 tuổi, lúc nào Kiều Lạc Y cũng  là  hoà giải cho Thẩm Dư và Trình Xảo Xảo.  Kỳ lạ, rõ ràng trong nguyên tác là một đôi,  giờ cứ như chó với mèo. Kiều Lạc Y    nước mắt.
Lễ hội mùa hè của trường đại học luôn là sự kiện náo nhiệt và sôi động nhất trong năm. Các câu lạc bộ thi  bày gian hàng, sinh viên ai nấy đều háo hức tham gia các hoạt động vui chơi.
Kiều Lạc Y  là sinh viên năm nhất. Còn Trình Xảo Xảo và Thẩm Dư thì là sinh viên năm 3.
Kiều Lạc Y  giữa sân trường, đôi mắt sáng rực  xung quanh.
“Woaa… đông vui quá,!”
Trình Xảo Xảo khoanh tay,  đắc ý: “Đương nhiên ! Lễ hội của trường lúc nào cũng hoành tráng nhất!”
Thẩm Dư  bên cạnh,   gì, nhưng ánh mắt  luôn dõi theo Kiều Lạc Y.
Cô bé năm nào giờ  trưởng thành, mặc chiếc váy trắng đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ hoạt bát, đáng yêu. Anh lặng lẽ cong môi , cảm thấy tâm trạng hôm nay vô cùng .
---
 chỉ vui vẻ  một lúc, Kiều Lạc Y  nhanh chóng rơi  tình trạng “ tranh giành”.
Cô  định kéo cả hai  xem hội chợ ẩm thực,  thấy Trình Xảo Xảo ôm vai ,  hì hì: “Em yêu! Hôm nay chị dẫn em  chơi! Chúng   thử trò tàu lượn giải đố  nha?”
Kiều Lạc Y còn  kịp gật đầu, bên cạnh   một giọng  trầm thấp vang lên: “Không , em   thích mấy trò như  .”
Trình Xảo Xảo  sang trừng mắt: “Cậu quản nhiều quá đấy, Thẩm Dư!”
Thẩm Dư mặt  cảm xúc đáp: “ Cô cũng thế.”
Trình Xảo Xảo: “…”
Kiều Lạc Y vội giơ tay lên, can ngăn hai : “Được   ! Chúng  chơi cả hai trò   ?”
Trình Xảo Xảo đắc ý  Thẩm Dư: “Thấy ? Em  vẫn   với  hơn!”
Thẩm Dư  đáp, chỉ  Kiều Lạc Y bằng ánh mắt sâu xa. Cô  hiểu    thấy  chột , cô   gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-thanh-nu-phu-bi-nam-chinh-theo-duoi/chuong-5-le-hoi-mua-he.html.]
---
Sau một hồi dạo quanh, cả ba  đến khu b.ắ.n s.ú.n.g .
Trình Xảo Xảo hí hửng giành s.ú.n.g : “Em yêu, để chị b.ắ.n cho em con thú bông  nhất!”
  kịp bắn, Thẩm Dư  cầm khẩu s.ú.n.g bên cạnh, “pằng pằng” vài phát, chính xác b.ắ.n trúng mục tiêu. Người chủ quầy vui vẻ đưa một con gấu bông lớn cho .
Thẩm Dư  sang đưa con gấu cho Kiều Lạc Y, giọng bình thản: “Cho em.”
Kiều Lạc Y nhận lấy,  tươi: “Wow,  giỏi thật đó! Cảm ơn  nha, bách phát bách trúng luôn!” Thẩm Dư  nụ  rạng rỡ của cô, ánh mắt càng thêm dịu dàng.
Trình Xảo Xảo tức tối: “Cậu  gì nhanh ?!  còn  kịp thể hiện mà!”
Thẩm Dư liếc  cô : “Tốc độ quan trọng nhất mà, nhanh  chậm mất.”
Trình Xảo Xảo: “…” Cậu bé năm nào giờ cũng  lớn, nhưng cái tên  vẫn đáng ghét như xưa!
---
Sau khi chơi một loạt trò chơi, cuối cùng họ cũng đến khu pháo hoa. Cả ba  bên bờ hồ, chờ đợi màn pháo hoa rực rỡ.
Lúc , Thẩm Dư đột nhiên nhẹ giọng : “Lạc Lạc, nhắm mắt  .”
Kiều Lạc Y ngơ ngác: “Hả? Tại ?”
Thẩm Dư mỉm : “Tin  .”
Cô chớp mắt, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt. Ngay lúc đó, pháo hoa bùng lên  bầu trời, rực rỡ đầy màu sắc. Cô mở mắt , liền thấy khung cảnh  như mơ  mặt.
Thẩm Dư nghiêng đầu  cô, giọng nhẹ nhàng: “Đẹp ?”
Kiều Lạc Y gật đầu liên tục: “Đẹp quá trời luôn!” Thẩm Dư   gì, chỉ lặng lẽ  cô, ánh mắt như chứa cả bầu trời .
Trình Xảo Xảo  bên cạnh  cảnh , đột nhiên cảm thấy… hình như cô     “bóng đèn”?!