Giảng đường đại học lúc nào cũng náo nhiệt, đặc biệt là  những ngày thời tiết  như hôm nay.
Kiều Lạc Y  tan tiết học, đang định thu dọn đồ để  ăn trưa cùng Thẩm Dư và Trình Xảo Xảo thì đột nhiên  một nam sinh bước tới  mặt cô.
Cậu   ngại ngùng, đưa  một hộp quà nhỏ  gói  tinh tế.
“Kiều Lạc Y, cái … là quà tặng . Mình thấy nó  hợp với  nên mua.”
Kiều Lạc Y  bất ngờ, nhưng vẫn lịch sự nhận lấy: “Cảm ơn  nha! … hôm nay   dịp gì đặc biệt ?”
Nam sinh gãi đầu, ấp úng : “Không  dịp gì hết… chỉ là  tặng thôi…”
Cả lớp ồn ào hẳn lên.
“Ôi trời, là tỏ tình gián tiếp ?”
“Công nhận,  trai, học giỏi,  ga-lăng, quá đạt tiêu chuẩn  bạn trai luôn!”
“Ai đó mau  sắc mặt của  Thẩm Dư kìa, haha!”
Lúc , Kiều Lạc Y mới phát hiện  ánh mắt của Thẩm Dư.
Anh  ở cửa lớp, hai tay đút túi quần, ánh mắt âm trầm  hộp quà trong tay cô.
Không    ảo giác , nhưng Kiều Lạc Y cảm thấy xung quanh  như  một tầng khí lạnh.
“Lạc Lạc.” Giọng  trầm thấp, mang theo chút gì đó  vui.
Kiều Lạc Y chớp mắt,  sang  với : “Anh đến  ?”
Cô vẫy tay tạm biệt nam sinh   nhanh chóng chạy đến bên cạnh Thẩm Dư. Không khí xung quanh hình như còn lạnh hơn một chút.
Trình Xảo Xảo  một bên khoanh tay,  vẻ mặt khó chịu của Thẩm Dư, trong lòng hả hê  thôi.
Cô  huých nhẹ  vai ,  : “Thẩm thiếu,  đang khó chịu ? Sao , ghen  hả?”
Thẩm Dư liếc cô  một cái,  đáp.  đôi mắt đen sâu thẳm của    rời khỏi Kiều Lạc Y.
---
Bữa trưa diễn  trong  khí vô cùng kỳ lạ.
Trình Xảo Xảo thản nhiên  ăn, thỉnh thoảng  liếc sang Thẩm Dư đang lặng lẽ cắt miếng bít tết của .
Còn Kiều Lạc Y thì   vô tư,  ăn  vui vẻ kể chuyện trong lớp.
“À đúng , quà lúc nãy là gì nhỉ?” Cô tò mò mở hộp quà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-thanh-nu-phu-bi-nam-chinh-theo-duoi/chuong-6-lan-dau-biet-ghen.html.]
Bên trong là một chiếc vòng tay pha lê đơn giản nhưng tinh tế.
“Đẹp quá!” Cô reo lên, định đeo thử thì  Chiếc vòng đột nhiên  một bàn tay khác lấy . Thẩm Dư đặt d.a.o nĩa xuống, chậm rãi cầm chiếc vòng lên,  ngắm một lúc  thản nhiên cất  túi áo .
Kiều Lạc Y tròn mắt: “Anh  gì ,  lấy đồ của em?”
Thẩm Dư ung dung uống một ngụm nước, giọng điềm tĩnh: “Hàng chất lượng thấp,  cần đeo.”
Kiều Lạc Y: “…”
Trình Xảo Xảo: “Phụt ” Suýt chút nữa cô  phun hết nước cam trong miệng. Trời ạ, tên   thể bớt bá đạo một chút ?!
Cô  vỗ bàn  sặc sụa: “Không ngờ Thẩm Dư cũng  ngày hôm nay! Cậu…  ghen tỵ với em  đến mức cướp luôn quà của   ?!”
Thẩm Dư vẫn bình tĩnh như : “Chất lượng kém,  đáng.”
 ánh mắt của    hề   chiếc vòng, mà là  Kiều Lạc Y.
Cô thật sự  hiểu chút nào ?
---
Lúc về, Kiều Lạc Y  cạnh Thẩm Dư, vẫn  chút  cam lòng.
“Vòng đó  mà,    lấy  chứ?”
Thẩm Dư   cô, chỉ nhàn nhạt : “Em thích vòng tay ?”
Cô gật đầu: “Ừ, đơn giản nhưng xinh mà!”
Anh trầm mặc một lát,  đó : “Vậy chờ .”
Cô khó hiểu: “Chờ gì?”
Thẩm Dư  đáp, chỉ khẽ . Trong lòng    quyết định. Anh sẽ tự tay chọn một chiếc vòng thật  cho cô. Không  quà của  khác, mà là của .
Bởi vì,    bất kỳ ai khác  cơ hội tặng quà cho Kiều Lạc Y.
Dù cô  nhận , nhưng đối với , cô  chỉ là một cô bé   chăm sóc từ nhỏ. Cô là  mà   giữ bên cạnh cả đời.
… Anh  dám  . Anh sợ nếu  thổ lộ, cô sẽ hoảng sợ mà chạy trốn.Sẽ xa lánh .  Vậy nên,  chỉ  thể lặng lẽ ghen. Lặng lẽ bảo vệ cô theo cách của riêng .
Anh sẽ tự tay chọn một chiếc vòng thật  cho cô. Không  quà của  khác, mà là của . Bởi vì,    bất kỳ ai khác  cơ hội tặng quà cho Kiều Lạc Y.
Ngay từ lúc nhỏ,     Cô bé  là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời .
 Kiều Lạc Y   hề  . Cô vẫn vô tư cho rằng  là một   trai, là nam chính nguyên tác của Trình Xảo Xảo.
Cô  hề  rằng… Hai  họ đến với  là   khả năng. Bởi vì, trái tim   từng d.a.o động vì ai khác. Chỉ  một  cô.