lúc đó, Tô Lệ xách hai túi lớn đầy thức ăn bước ký túc xá, lớn tiếng gọi: “Các đồng chí ơi, ngoài ăn cơm, còn dư nhiều món lắm, móng giò thơm phức và sườn hầm mềm ngọt, ai ăn thì nhanh đến lấy !”
Các bạn cùng phòng thấy tin vui liền phấn khích chạy . Trương Hồng Châu cũng nhịn len lén nuốt nước miếng. ngay đó, cô nhớ đến những lời của Tô Lệ đây về , trong lòng dấy lên một chút kiên quyết.
Cô cắn chặt môi, âm thầm tự nhủ rằng giữ lòng tự trọng, tuyệt đối đụng đến những món ăn mà Tô Lệ mang về.
Vì , cô yên ghế, nhúc nhích.
Tô Lệ thấy cảnh , khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ một nụ gian xảo.
Cô bỗng nhiên lớn tiếng gọi, giả vờ ngạc nhiên kêu lên: “Trương Hồng Châu, qua nếm thử những món ngon ? Hay là thích?”
Chưa kịp để Trương Hồng Châu trả lời , Tô Lệ vội vàng tiếp: “Ồ, cái trí nhớ của kìa! quên mất việc trong nhà hàng suốt kỳ nghỉ hè. Chắc ngày nào cũng ăn no, nên hứng thú với mấy món ăn bình thường như nữa, ha ha ha~”
Sắc mặt Trương Hồng Châu lập tức biến đổi, từ đỏ chuyển sang trắng. Cô thật sự thể chịu đựng nổi sự chế nhạo, khiêu khích của phụ nữ mặt.
Cô hung hăng trừng mắt Tô Lệ một cái, giận dữ đáp : "Liên quan gì đến bà hả mụ già!"
"Cô gì? Cô dám mắng ?". Tô Lệ trợn mắt , thế tin những gì .
Từ nhỏ đến lớn, nhờ gia thế giàu và địa vị của gia đình, từ đến nay cô luôn là kẻ khó ưa, từng ai dám đối
đầu với cô như . Nghe thấy Trương Hồng Châu dám xúc phạm như , Tô Lệ tức giận giơ tay lên, chuẩn tát Trương Hồng Châu.
Cũng may bạn cùng phòng nhanh tay lẹ mắt, kịp thời ngăn cản cô .
"Thôi nào, thôi nào, Lệ Lệ, đừng nóng giận. Dù thì chúng cũng sống nchung một mái nhà, ngày nào cũng gặp ."
Một bạn cùng phòng vội vàng khuyên nhủ.
" , đúng , đừng lớn chuyện." Một bạn khác cũng phụ họa theo.
Dưới sự can ngăn của các bạn cùng phòng, Tô Lệ dần dần lấy bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn tức giận.
Cô nghĩ thầm, tạm thời tha cho Trương Hồng Châu, nhưng nhất định sẽ tìm cơ hội để trả thù đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-270.html.]
Trương Hồng Châu ngơ ngác đó, lặng lẽ suy nghĩ: nếu Tô Lệ thật sự lao đánh cô, cô chắc chắn sẽ phản kháng ngay lập tức, với khả năng của , Tô Lệ đối thủ của cô.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc nếu Tô Lệ thương, hậu quả thể sẽ nghiêm trọng, Trương Hồng Châu quyết định thể tiếp tục yên như nữa.
Vì , cô nhanh chóng xuống lầu tìm giáo viên quản lý ký túc xá và kể chi tiết sự việc.
Cuối cùng, cô thành công chuyển sang một phòng ký túc xá khác, như thể giảm thiểu nhiều mâu thuẫn và rắc rối tiềm tàng.
Sau đó, Trương Hồng Châu như thường lệ tới căn tin hỗ trợ, nhưng cô vô tình một cách kiếm tiền, một phòng khiêu vũ đang tuyển nhân viên phục vụ. Bởi vì phòng khiêu vũ thường chỉ mở cửa buổi tối, mà thời gian đó cô tiết học, thể thêm.
Nghĩ là ! Trương Hồng Châu trở về ký túc xá, sửa soạn một chút, một bộ quần áo gọn gàng lập tức lên đường đến phòng khiêu vũ sang trọng nhất ở gần đó.
Khi cô bước phòng khiêu vũ, cô nhận vẫn đến giờ mở cửa, chỉ vài đang dọn dẹp phòng.
"Đồng chí, mở cửa , lát nữa hãy ."
Người phụ nữ đang lau chùi cửa sổ, chuyện nhưng hề ngẩng đầu lên.
Nghe thấy giọng , Trương Hồng Châu dừng , phụ nữ bận rộn mặt, nhẹ nhàng hỏi: “Chị ơi, chào chị! Em đến đây tìm việc , ở đây đang tuyển ?”
Người phụ nữ thấy liền đầu Trương Hồng Châu từ xuống , mỉm đáp: "Ồ, thì là . Vậy cô chờ một chút, để chị gọi quản lý tới."
Nói xong, chị buông khăn lau trong tay xuống, thẳng lên tầng hai.
Chẳng bao lâu , một đàn ông trung niên, mặc âu phục, hình mập mạp từ tầng xuống.
Người phụ nữ theo , cả hai dường như đang trao đổi điều gì đó.
Người đàn ông trung niên tiến đến chỗ Trương Hồng Châu, vẫy tay hiệu cho cô theo ông .
Trương Hồng Châu trong lòng vui mừng, cảm thấy chuyện chút hi vọng, liền vui vẻ theo đàn ông lên lầu.
Khi đến văn phòng lầu hai, đàn ông trung niên bàn việc, ánh mắt sắc bén quan sát Trương Hồng Châu.
Rồi ông chậm rãi rút một điếu thuốc, châm lửa và bắt đầu nhả khói.
Cả căn phòng lập tức ngập tràn ngập bởi một làn khói nhàn nhạt.