Nghĩ , Kiều Hân bước lên, mỉm  dịu dàng, lễ phép hỏi.
- Xin , các chị, các chị chuyển cây   ?
- Biệt thự nhà họ Cố.
Nụ   mặt Kiều Hân cứng đờ.
Biệt thự nhà họ Cố.
Chẳng  đó là nơi Kiều Niên sống ?
Có  Kiều Niên nhờ những   chuyển cây ?
- Các chị chuyển hết sang đó ? - Kiều Hân mỉm  hỏi.
- Chỉ vài cây  thôi.
Ánh mắt Kiều Hân quét qua khu vườn.
Những cây  hẳn là của ông Phương. Kiều Niên chắc chắn  dám chuyển hết .
 tại  Kiều Niên  mang  một  cây?
Liệu  bí mật gì ẩn giấu trong những cây  ?
Lúc , các y tá lên xe chuẩn  rời .
Kiều Hân bước nhanh tới, mỉm  với một y tá.
- Chị ơi, đợi em một chút.
Hai y tá trẻ ngạc nhiên  Kiều Hân. Kiều Hân mỉm  ngọt ngào .
- Các chị ơi, em tên là Kiều Hân. Lần , chị em   sẽ tặng em một chậu cây. Hôm nay em đến đây để lấy một chậu. Tối nay em sẽ tự mang về, phòng trường hợp chị em  nhờ  khác mang đến.
Hai y tá  Kiều Hân với vẻ cảnh giác. Ánh mắt họ cuối cùng cũng dừng   khuôn mặt Dương Trạch, như thể đang hỏi xem    .
Dương Trạch gật đầu giới thiệu.
- Đây là Nhị tiểu thư nhà họ Kiều.
Hai y tá lập tức bừng tỉnh, nụ  nịnh nọt hiện rõ  khuôn mặt. Một y tá .
- Vậy thì, Kiều nhị tiểu thư, mời cô chọn chậu nào cũng !
Kiều Hân mỉm  cảm ơn. Cô bước đến xe tải, liếc  vài cái  chọn bừa một chậu cây.
Cô cảm ơn họ  nữa  rời .
Tuy Kiều Hân  nhận  chậu cây xanh , nhưng cô  một cảm giác kỳ lạ rằng cây   quan trọng.
Sau khi Kiều Hân lái xe về nhà, cô mang chậu cây  nhà.
Khi đặt chậu cây xanh lên bàn ngoài sân, thở hổn hển, cô mới nhận    tự tay mang một chậu cây về nhà.
Chắc cô điên . Nếu ,  cô  mang một chậu cây ngẫu nhiên về nhà chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-102-kinh-ngac.html.]
Tô Tuyết bước  khỏi nhà và thấy Kiều Hân đang  cạnh một chậu cây xanh, thở hổn hển. Bà .
- Con là tiểu thư nhà họ Kiều mà. Chuyển chậu cây cảnh đơn giản như ,   nhờ  khác  giúp? Sao con   tự ? Ôi trời ơi… chuyện  là…
Tô Tuyết  kịp  hết câu  khựng ,  chằm chằm  cây xanh với vẻ mặt khó tin. Mắt bà mở to như hai cái đĩa.
- Mẹ ơi,  ? - Kiều Hân hỏi một cách thờ ơ, thở hổn hển.
- Con gái,  cho  , con lấy cây  ở  ? - Giọng Tô Tuyết run lên vì phấn khích.
Bà nhanh chóng bước tới nắm lấy bàn tay lấm lem của Kiều Hân.
Kiều Hân ngạc nhiên  Tô Tuyết.
Tô Tuyết vẫn luôn thích sạch sẽ.
- Mẹ ơi, tay con vẫn còn bẩn.
- Con gái yêu,  cho   ! - Tô Tuyết hào hứng  Kiều Hân.
Ánh mắt Kiều Hân rơi  chậu cây xanh. Bối rối, cô hỏi.
- Mẹ ơi,  chuyện gì ?
- Mẹ  . Để   cho con , đây là một loại cỏ Suranne cực kỳ hiếm. Trăm năm cũng khó mà tìm ! - Vừa , Tô Tuyết  nhảy cẫng lên vì phấn khích.
Kiều Hân há hốc mồm kinh ngạc.
Choáng váng, cô  c.h.ế.t trân tại chỗ.
Cỏ Suranne.
Mặc dù Kiều Hân   sinh viên y khoa, nhưng cô vẫn  chút ít về các loại thảo dược thượng hạng.
Ba năm , một  mua bí ẩn  mua một gốc cỏ Suranne với giá năm mươi triệu đô la. Giờ  ba năm trôi qua,   đồn rằng giá cỏ Suranne  tăng hơn 30 .
Kiều Niên, cô ả nhà quê quê mùa ,   thể trồng  cỏ Suranne ?
Sao  thế ?
 , chuyện  chắc chắn là  thể!
Kiều Niên  thể nào  đây là cỏ Suranne .
- Mẹ,  chắc chứ? Thật , đây chỉ là một loại cây bình thường thôi. Có lẽ nó chỉ trông giống cỏ Suranne thôi! - Kiều Hân cau mày .
- Con gái, con quên  ? Trước đây  học Đông y. Sao   nhầm lẫn loại thảo dược   chứ?
Kiều Sơn   khỏi nhà    tất cả những gì Tô Tuyết và Kiều Hân . Kiều Sơn vội vàng bước tới, phấn khích .
- Em yêu, em chắc chắn đây là cỏ Suranne chứ?
- Em thề, đây chắc chắn là cỏ Suranne! - Không chút do dự, Tô Tuyết giơ ba ngón tay lên thề.
Nói xong, bà lo lắng  Kiều Hân.
- Cỏ Suranne  rốt cuộc là từ   ?
Kiều Hân cảm thấy như  sét đánh. Cô   choáng váng. Cô  ngờ đây  là một chậu cỏ Suranne vô giá.