- Phải, giao tiếp với  khác thật sự cần  tử tế. - Kiều Niên  lạnh.
Kiều Hân cũng  để ý đến vẻ mặt của Kiều Niên. Cô vội vàng gật đầu đáp.
- Vâng, , chị. Chị là  tử tế nhất. Chúng   nhanh . Bố  chắc hẳn  lo lắng cho em... chúng !
- Sao   ? - Kiều Niên  khẽ, rút tay  khỏi tay Kiều Hân.
-  là  tử tế với con , nhưng     thể tử tế với động vật?
Sắc mặt Kiều Hân lập tức tái mét. Cô  Kiều Niên với vẻ mặt khó tin, run rẩy hỏi.
- Em   động vật. Em là em gái của chị. Em...
-  mà, cô đừng lo. Anh trai   mới mời cô và Hạ Thành đến thăm.
Nhìn thấy nụ   mặt Kiều Niên, Kiều Hân run lên vì sợ hãi. Cô  nghĩ Lục Châu  mời cô đến  khách.
Nếu   thực sự mời cô đến  khách, chẳng    nên đặc biệt gửi thiệp mời ?
Sao  dẫn theo một nhóm  đến bắt cóc cô?
Hơn nữa, lúc đó Lục Châu  cô  sai Hà Thành phá hoại Kiều Niên. Lúc đó Lục Châu   chút do dự  cô  thương một chân. Cô thực sự  thể tưởng tượng  Lục Châu sẽ  gì tiếp theo.
Điều duy nhất cô chắc chắn là Lục Châu sẽ  bao giờ buông tha cô.
Chẳng lẽ Kiều Niên   kế hoạch của Lục Châu?
Trùng hợp , cô  thể dụ Kiều Niên buông tha cho . Sau , cô sẽ trốn tránh,  bao giờ để Lục Châu bắt gặp nữa.
- Chị ơi,  là Lục  mời em đến  khách.  giờ em nhớ bố lắm. Chị ơi, chúng  đến bệnh viện thăm bố nhé! - Kiều Hân  Kiều Niên với vẻ đáng thương và oán hận.
Thấy Kiều Niên  hề động đậy, Kiều Hân  tiếp.
- Chị ơi, chân em đau quá. Em  chị cưng chiều em nhất mà. Chị đưa em  bệnh viện  ?
Sáu năm , Kiều Hân chỉ  thể chuốc thuốc Kiều Niên vì Kiều Niên tin tưởng cô.
Kiều Hân  chắc Kiều Niên  còn mắc bẫy  .
Kiều Niên im lặng. Kiều Hân bắt đầu  chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1038-cau-xin-tha-thu.html.]
- Chị ơi, chị còn nhớ  hai chúng  lên chùa  núi dâng hương ? Lúc đó, chị  bong gân mắt cá chân, em là  đỡ chị lên núi. Lúc đó, em cứ nghĩ hai chị em chúng   ở bên  mãi mãi. - Nói đến đây, mắt Kiều Hân đỏ hoe.
Kiều Niên  lạnh.
Thắp hương trong chùa?
Lúc đó, cô cũng cảm thấy Kiều Hân là  . Cô  bong gân mắt cá chân, nhưng Kiều Hân  bận tâm đến việc cô là gánh nặng. Cô  tiếp tục dìu cô leo núi.
Sau , cô mới  Kiều Hân   chỉ vì  trai Kiều Hân thích cũng ở đó. Kiều Hân chỉ nhờ cô đóng vai phụ.
Về chuyện bong gân mắt cá chân, cũng là do Kiều Hân cố tình  cô vấp ngã.
Lúc đó, cô quá ngây thơ. Cô thực sự nghĩ rằng Kiều Hân   là vì .
Kiều Niên mỉm  đẩy tay Kiều Hân . Nụ   hề hiện lên  khóe mắt, cô .
- Vâng,  nhớ tất cả những gì cô   với  lúc đó, đặc biệt là chuyện sáu năm . Đừng lo lắng, cô sẽ  trải qua những chuyện sáu năm .
Kiều Hân sợ đến mức chân bủn rủn. Cô  và lắc đầu.
- Chị ơi, đừng!
- Đừng sợ. Sẽ  thôi. Nhìn xem, giờ  đang ở  mặt cô, chẳng     ? - Kiều Niên dịu dàng an ủi cô .
Nghĩ đến chuyện như  sẽ xảy  với , Kiều Hân cảm thấy lạnh sống lưng. Cô rùng .
- Chị ơi, em sợ. Đừng như  nữa  ? Em   !
- Đừng sợ. Cô  trả giá cho những gì cô  . Cứ từ từ mà tận hưởng . - Kiều Niên gạt tay Kiều Hân , lấy khăn giấy  lau mạnh chỗ  chạm  Kiều Hân  ném khăn giấy  mặt Kiều Hân.
Kiều Hân thực sự sợ hãi. Cô  chôn chân tại chỗ, choáng váng. Mãi đến khi Kiều Niên ném khăn giấy  mặt cô, cô mới phản ứng . Ánh mắt cô tràn ngập vẻ hoảng loạn.
Không.
Cô tuyệt đối    bắt nạt như Kiều Niên.
Kiều Niên điên . Cô  bao giờ nghĩ rằng Kiều Niên sẽ  tái sinh  khi danh tiếng của cô   hủy hoại.
Cô  nghĩ   thể  .
Cô  Kiều Niên như thể Kiều Niên là một  xa lạ. Cô khập khiễng bước về phía cửa. Trong tiềm thức, cô cảm thấy chỉ cần rời khỏi căn phòng , cô sẽ  an .